(Luca 10: 25-37)
SỐNG ĐỜI
Làm gì được sống đời đời?
Một thầy thông luật, ngỏ lời xin thưa.
Chúa rằng yêu mến luật xưa,
Hết lòng mến Chúa, cả vừa trí khôn.
Linh hồn hết sức kính tôn,
Anh em thương mến, đồng môn như mình.
Trả lời chính xác đồng tình,
Thi hành trọn vẹn, phúc vinh sống đời.
Ai là bạn hữu trên đời?
Dụ ngôn Chúa dậy, tuyệt vời lắm thay.
Một người bị cướp không may,
Dập vùi đánh đấm, nằm ngay vệ đường.
Không ai giúp đỡ dủ thương,
Tình cờ tư tế, đường trường vượt qua.
Nạn nhân khổ nạn kêu la,
Tiếp theo trợ tế, đi qua không nhìn.
Nằm yên một chỗ van xin,
Có người ngoại giáo, niềm tin không ngờ.
Giúp cho người lạ đang chờ,
Anh em của Chúa, bến bờ yêu thương.
Chúa Giêsu đã
kể câu truyện về một người rơi vào tay bọn cướp bị đánh nhừ tử và đã được một
người ngoại giáo thương giúp đỡ. Hành vi bác ái của người ngoại giáo là bài học
tình liên đới con người với nhau. Qua việc bác ái yêu thương, mọi người trở
thành anh chị em với nhau. Chúng ta là đồng loại. Một người ngoại giáo được nêu
gương soi cho mọi người về việc bác ái yêu thương.
Anh chị em của
tôi là ai? Có thể là những người trong gia đình, họ hàng, cùng quê hương xứ sở,
cùng màu da, tiếng nói, dân tộc và cùng tôn giáo. Chúa Giêsu đi vượt qua tất cả
các giới hạn đó. Chúa đi vào lòng con người, tình anh chị em được thể hiện qua
chính sự yêu thương chia xẻ. Chúng ta cùng có một Cha trên trời, Đấng tạo dựng
muôn loài muôn vật. Chúa cho mưa nắng thuận hòa trên hết mọi người. Chúng ta
cùng nhận lãnh nguồn sống từ Thiên Chúa. Chúng ta đều mắc nợ nhau, mắc nợ tình
yêu mến.
Trong cuộc sống
xã hội, con người đã tự đặt ra nhiều ngăn cách với nhau. Họ phân chia lãnh thổ,
tạo ra biên giới và xây tường ngăn cách. Các quốc gia dân tộc cũng thế, họ giới
hạn bờ cõi, quốc tịch, quyền công dân và các đặc quyền riêng từng nước. Các tôn
giáo cũng bị ảnh hưởng trong các tổ chức trần thế, có các tín điều, nghi thức,
thủ tục, luật lệ và truyền thống. Con người xã hội còn rất nhiều những phân biệt
về văn hóa, niềm tin, tục lệ và thêm sự kỳ thị chủng tộc, mầu da và ngôn ngữ…Tất
cả những rào cản đó làm con người tự xa lạ với nhau.
Chúa Giêsu muốn
nối kết tất cả mọi người trở thành một gia đình nhân loại. Chúa dậy rằng: Ai
nghe và thực hành lời Chúa, người đó là anh chị em và là mẹ của Chúa. Hôm
nay Chúa Giêsu mở thêm cánh cửa để mọi người kết thành anh chị em với nhau. Đó
chính là việc thực hành bác ái yêu thương. Bác ái không phân biệt kẻ sang và
người hèn, kẻ giầu và người nghèo. Bác ái bao trùm tất cả. Chúng ta sống chung
và đồng hành với người khác. Đời của chúng ta là một chuỗi mang ơn. Đã có những
lần chúng ta sa cơ lỡ bước, những lần chúng ta rơi vào cảnh không nhà, không cửa,
đã có những lần chúng ta bơ vơ giữa chợ đời và đã có những bàn tay nhân ái đưa
ra phụ giúp chúng ta.
Chúng ta đã
lãnh nhận nhưng không, hãy cho nhưng không. Hãy rộng
tay giúp đỡ những kẻ kém may mắn hơn chúng ta là những trẻ mồ côi, người khuyết
tật, kẻ phong cùi, người già nua góa bụa và những người không có nơi ăn chốn ở…
Những người này là anh chị em của chúng ta. Chính họ đang giúp chúng ta trên
đường về nước Chúa.
THỨ HAI, TUẦN
15 THƯỜNG NIÊN
(Mt 10, 34-11,
4).
PHẦN THƯỞNG
Đức tin phấn đấu
không ngừng,
Bình an sâu thẳm,
vui mừng tâm can.
Niềm tin chọn lựa
gian nan,
Hy sinh đau khổ,
sẻ san cuộc đời.
Hòa bình đâu mãi
gọi mời,
Tâm tình phân rẽ,
sống đời tranh đua.
Con trai con gái
hơn thua,
Nàng dâu chống mẹ,
phân bua phận mình
Gia đinh chia rẽ
bất bình,
Người đi theo
Chúa, kẻ rình tránh xa.
Ai yêu ba mẹ hơn
Cha,
Thật là không
xứng, bao la tình Ngài.
Anh em bé mọn bất
tài,
Ai mà đón tiếp,
lập đài trả công.
Dù là bát nước
dòng sông,
Ban cho phần
thưởng, xứng công Nước Trời.
THỨ BA, TUẦN
15 THƯỜNG NIÊN
(Mt 11, 20-24).
SÁM HỐI
Chúa vào thăm
viếng các Thành,
Gọi mời sám hối,
thực hành ái nhân.
Chứng nhân phép
lạ nhiều lần,
Không màng hối
lỗi, đường trần tách xa.
Cô-ra-zain
Bét-sai-đa,
Khốn cho thành
thị, vướng sa tội đời.
Nếu là phép lạ
đúng nơi,
Ty-rô, Si-đón,
đổi đời từ lâu.
Hỡi Ca-pha-ná-um
đâu?
Vinh quang tâng
bấc, chuốc sầu thương đau.
Trong ngày phán
xét mai sau,
Giam cầm hình
phạt, khổ đau chất chồng.
Tiên tri rao
giảng không công,
Quay đầu ngoảnh
mặt, mơ trông thấy gì.
Lắng nghe giáo lý
thực thi,
Khoan dung xét xử,
từ bi vô ngần.
THỨ TƯ, TUẦN
15 THƯỜNG NIÊN
(Mt 11, 25-27).
ĐƠN SƠ
Các nhà hiền
triết khôn ngoan,
Tưởng mình thông
suốt, thành toàn nghĩ suy.
Cậy vào tri thức
tư duy,
Nhiệm mầu trời
đất, phát huy được gì.
Mọi loài thụ tạo
là chi?
Chỉ là bình gốm,
thực thi số phần.
Chúa thương mạc
khải thế nhân,
Con người nhận
biết, gian trần ẩn sâu.
Nước Trời ẩn dấu
nơi đâu,
Đơn sơ bé mọn,
nhiệm mầu tỏa lan.
Khiêm nhường đón
nhận ơn ban,
Chúa Con mạc khải,
thiên nhan Ngôi Lời.
Giê-su xưng tụng
Chúa Trời,
Tỏ mình cho kẻ,
sống đời khiêm nhu.
Thành tâm sâu
lắng luyện tu,
Tỏa lan ánh sáng,
thiên thu rạng ngời.
THỨ NĂM, TUẦN
15 THƯỜNG NIÊN
(Mt 11, 28-30).
BỔ SỨC
Những ai khó nhọc
buồn sầu,
Vai mang gánh
nặng, nguyện cầu khấn ban.
Chúa thương bổ
sức vạn an,
Dìu tay nâng đỡ,
ủi an tháng ngày.
Thân mang lấy ách
của Thầy,
Cùng Thầy theo
học, giãi bày tâm tư.
Hiền lành khiêm
nhượng nhân từ,
Tâm hồn thư thái,
anh thư cao vời.
Bình an tâm trí
rạng ngời,
Sống vui hạnh
phúc, cuộc đời thánh ân.
Ách Thầy êm ái vô
ngần,
Nhẹ nhàng gồng
gánh, bước lần đi theo.
Theo Thầy lối
sống khó nghèo,
Hy sinh buông bỏ,
tim reo nhẹ nhàng.
Thanh bần nhịn
nhục không màng,
Cuộc đời phó thác,
mở đàng phúc vinh.
THỨ SÁU, TUẦN
15 THƯỜNG NIÊN
(Mt 12, 1-8).
SA-BÁT
Ngang qua đồng
lúa chín vàng,
Tông đồ bứt lúa,
vò sàn trong tay.
Những người Biệt
Phái lạ thay,
Phạm ngày Sa-bát,
lỗi này không tha.
Rình mò bắt bẻ
người ta,
Chúa thương bênh
đỡ, lỗi sa phạm này.
Trích lời Kinh
Thánh phơi bày,
Khi vua Đa-vít,
một ngày lả lơi,
Vào trong đền
Chúa nghỉ ngơi,
Tùy tùng ăn bánh,
không mời đó sao?
Mấy thầy tư tế đi
vào,
Luật này vi phạm,
cớ sao bậc thầy.
Tôn vinh Chúa Cả
nơi này,
Đền thờ tôn kính,
chính Thầy Giê-su.
Muôn đời hiện hữu
thiên thu,
Lòng nhân Ngài
muốn, khiêm nhu sống đời.
THỨ BẢY, TUẦN
15 THƯỜNG NIÊN
(Mt 12, 14-21).
KHIÊM NHU
Mấy người Biệt
Phái nơi đây,
Bày mưu hãm hại,
đức Thầy Giê-su.
Chúa đành rời bỏ
giáo khu,
Tìm nơi thanh
vắng, luyện tu lạ thường.
Chữa lành bệnh
hoạn trên đường,
Âm thầm ẩn náu,
yêu thương chúc lành.
Dịu hiền công
chính lòng thanh,
Khiêm nhu rao
giảng, thực hành ái nhân.
Tiên tri loan báo
toàn dân,
Mọi lời ứng
nghiệm, tinh vân sáng ngời.
Giê-su sứ giả từ
trời,
Người không dức
lác, ở nơi phố phường,
Cũng không nghe
tiếng ngoài đường,
Dung hòa khiêm
nhượng, hiền lương với người.
Công minh chính
đại trong đời,
Mang niềm hy vọng,
rạng ngời thế gian.
Lm. Giuse Trần Việt Hùng
Bronx, New York