(Mt. 11, 25-30)
GÁNH NẶNG
Lạy Cha là Chúa muôn loài,
Khôn ngoan tuyệt đối, thiên oai diệu vời.
Con người thụ tạo trong đời,
Thông minh hiền triết, một thời thoáng qua.
Kiêu căng tự phụ điêu ngoa,
Trí tâm chẳng thấu, nhiều khoa ở đời.
Chúa thương ban xuống Ngôi Lời,
Vén màn mạc khải, cho người trần gian.
Những ai bé mọn tâm can,
Tinh thần thanh thản, Chúa ban dư đầy.
Cha ban mọi sự trong Thầy,
Những ai khó nhọc, kéo cầy khổ thân,
Trên đời gánh nặng nợ nần,
Ủi an nâng đỡ, chia phần lắng lo.
Hãy mang lấy ách nhỏ to,
Bước theo học hỏi, Thầy trò có nhau.
Nhẹ vơi thánh giá qua mau,
Hiền lành khiêm nhượng, nỗi đau xóa nhòa.
An bình phúc lộc chan hòa,
Nhẹ nhàng êm ái, thiên tòa rạng khơi.
Chúa Giêsu phán: “Hãy đến cùng Ta, hỡi những ai khó nhọc và gánh nặng, Ta sẽ nâng đỡ bổ sức cho các ngươi”. Ai trong chúng ta cũng đã trải qua những kinh nghiệm khó khăn trong cuộc sống. Những trải nghiệm đau thương nơi chính bản thân mình hoặc những người thân trong gia đình. Cảm nghiệm về con cái hư hỏng, về công ăn việc làm, về sự nghiện ngập, về sự chia ly, về thất vọng, về tình yêu, về bệnh hoạn tật nguyền hoặc những lo toan khác trong cuộc sống.
Trong bài Phúc âm, Chúa Giêsu giới thiệu Ngài như người bạn tốt kêu mời chúng ta đến với Ngài để tìm nguồn an ủi. Chúa mời chúng ta đặt niềm tin tưởng nơi Chúa như con trẻ đặt trọn niềm tin trong vòng tay người cha, người mẹ. Như khi còn bé nhỏ, chúng ta đặt trọn niềm tin tưởng vào sự bảo trợ của cha mẹ. Quan sát một em nhỏ, khi thấy chó sủa hoặc gặp nguy hiểm, em chạy tới bố mẹ để được bảo vệ và em cảm thấy an toàn trong vòng tay của mẹ cha.
Hiền lành trong khiêm nhượng là đức tính tốt. Nhớ câu truyện của Thomas Edison, thuở nhỏ ông học kém. Một ngày nọ, thầy giáo gởi giấy về cho bà mẹ, nói rằng em nhỏ bị nghễnh ngãng. Bà hãy đem con về nhà vì nó học qúa dốt không thể dạy. Bà kiên nhẫn bắt đầu dạy con. Cậu dần lớn khôn và về sau đã để lại cho hậu thế một phát minh vĩ đại mà mọi người đều mắc nợ. Thomas Edison đã phát minh ra máy chụp những hình ảnh di động, thu băng và bóng điện. Khi ông chết, cả nước Hoa Kỳ đã tắt hệ thống điện trong vòng một phút để tưởng nhớ ông.
Hãy đến với Chúa vì Chúa hiền lành và khiêm nhượng trong lòng. Sự hiền lành không phải là sự yếu ớt và thua kém. Sự dịu hiền chính là sức mạnh để thuyết phục. Chúa hiền lành trong lời nói, trong cách cư xử và hiền lành sự phán đoán. Nhiều câu truyện trong Phúc âm phản cách tư cách nhân hậu của Chúa. Đối với người đàn bà bị bắt qủa tang phạm tội ngoại tình, Chúa bênh đỡ và tha thứ. Với đứa con hoang đàng, Chúa đón nhận trở về với nụ hôn nồng ấm.
Hãy chạy đến với Chúa để trút gánh nặng và chúng ta sẽ tìm được sự nâng đỡ bổ sức. Chúa sẽ bổ sức cho chúng ta qua Lời của Ngài, qua các Bí Tích, qua chính Bí tích Thánh Thể. Chúa sẽ dẫn chúng ta tới nguồn nước chỗ nghỉ ngơi và bồi dưỡng tâm hồn chúng ta. Đừng ngại đến với Chúa để tìm nguồn ủi an, Chúa sẽ chẳng bỏ rơi chúng ta.
THỨ HAI, TUẦN 14 THƯỜNG NIÊN
(Mt 9, 18-26).
SỐNG LẠI
Lạy Thầy, bé gái qua đời,
Cầu xin sống lại, qua lời Thầy ban.
Giê-su chỗi dậy hỏi han,
Ra đi cứu giúp, chứa chan ân tình.
Trên đường đi tới hồi sinh,
Đàn bà loạn huyết, cố tình theo sau.
Tâm tình khổ sở thương đau,
Niềm tin mạnh mẽ, tìm mau tới Thầy.
Tin rằng đụng chạm áo nầy,
Bệnh tình biến mất, lòng đầy sướng vui.
Giê-su ngoảnh mặt ngó lui,
Cảm thương phụ nữ, ngậm ngùi tri ân.
Đức tin cứu chữa toàn thân,
Chữa lành hồn xác, canh tân cuộc đời.
Nghe tin bé gái lìa đời,
Cầm tay Chúa gọi, ơn trời cứu sinh.
THỨ BA, TUẦN 14 THƯỜNG NIÊN
(Mt 9, 32-38).
TRỪ QUỶ
Người câm quỉ ám dầy vò,
Thân tàn khốn khổ, lắng lo buồn phiền.
Quỉ ma rong ruổi mọi miền,
Gây sầu ám hại, người hiền kẻ ngay.
Hôm nay Chúa độ nơi này,
Xua trừ ma quỉ, đổi thay cuộc đời.
Nhiều người kinh ngạc ơn trời,
Ngợi khen Thiên Chúa, cứu đời phàm nhân.
Mấy người Biệt Phái mất phần,
Ghen tuông xúc phạm, gian trần dối gian.
Nhờ quyền tướng quỷ phá tan,
Nghi ngờ khích bác, mê man thói đời.
Tin mừng rao giảng Nước Trời,
Chữa lành bệnh hoạn, một thời hồng ân,.
Giê-su, Chúa đến gian trần,
Xả thân cứu độ, xua thần ác ma.
THỨ TƯ, TUẦN 14 THƯỜNG NIÊN
(Mt 10, 1-7).
TRỪ TÀ
Chúa Giê-su đến trần gian,
Chữa lành bệnh tật, thông ban ơn trời.
Xua trừ ma quỉ trong đời,
Rao truyền tin mới, lòng người khát khao.
Tông đồ huấn luyện công lao,
Kêu mời chọn lựa, thương trao quyền hành.
Ra đi rao giảng tin lành,
Nước Trời gần đến, chân thành canh tân.
Mười Hai gắn bó cận thân,
Đêm ngày bên Chúa, Thánh Thần khấn ban.
Phê-rô, An-rế, Gio-an,
Si-mon dõi bước, Tôma tông đồ.
Gia-cô-bê, Mát-thê-ô,
Và Bar-tô-lố-mê-ô chẳng nề.
Ta-đê-ô, Phí-lip-phê,
Gia-cô-bê thứ, bội thề Giuđa.
THỨ NĂM, TUẦN 14 THƯỜNG NIÊN
(Mt 10, 7-15).
RA ĐI
Giê-su phán bảo tông đồ,
Hãy ra rao giảng, đi vô mọi miền.
Chữa lành bệnh hoạn tật nguyền,
Phục sinh kẻ chết, triều thiên Nước Trời.
Phong cùi chữa sạch mọi nơi,
Xua trừ ma quỷ, tuyệt vời chí công.
Các con lãnh nhận nhưng không,
Hãy cho miễn phí, đừng trông báo đền.
Ra đi không gậy không mền,
Chớ đem vàng bạc, không nên túi tiền.
Đừng mang giầy dép gậy phiền,
Hiền lành phó thác, như chiên giữa đàn.
Vào nhà cầu chúc bình an,
Ai mà xứng đáng, Chúa ban ơn lành.
Thành nào đón tiếp thi hành,
Yêu thương chúc phúc, nhân danh Chúa Trời.
THỨ SÁU, TUẦN 14 THƯỜNG NIÊN
(Mt 10, 16-23).
BỀN ĐỖ
Chúa sai môn đệ ra đi,
Như chiên giữa sói, thực thi Tin Mừng.
Khôn ngoan như rắn trong rừng,
Đơn sơ phó thác, vui mừng loan tin.
Người đời chống đối niềm tin,
Chứng gian bắt bớ, cầu xin vững lòng.
Cầm quyền đánh đập giam phòng,
Khổ đau giết hại, giáo đòng thấu da.
Đừng lo sợ hãi rên la,
Thánh Thần soi dẫn, hải hà ơn ban.
Kiên tâm bền vững bình an,
Mọi lời đáp trả, Chúa ban từ trời.
Nhiều người chống đối ơn trời,
Thù hành ghét bỏ, hại đời chúng con.
Cầu ơn bền đỗ sắt son,
Hưởng ơn cứu độ, mỏi mòn tấm thân.
THỨ BẢY, TUẦN 14 THƯỜNG NIÊN
(Mt 10, 24-33).
PHÓ THÁC
Chúng con đừng sợ người đời,
Không gì che dấu, rạng ngời lộ ra.
Điều trong bóng tối vang xa,
Nói nơi ánh sáng, chiếu pha mọi nhà.
Điều nghe âm ỉ bên ta,
Hãy đi rao giảng, mái nhà khắp nơi.
Đừng lo sợ hãi trong đời,
Tù đầy thân xác, trong nơi khổ sầu.
Không ai giết được hồn đâu,
Ngoại trừ sợ Đấng, ném sâu hỏa lò.
Các con đừng sợ đừng lo,
Nhiệm mầu sự sống, thước đo vô ngần.
Chúng con đáng giá bội phần,
Trên đầu sợi tóc, từng phân đếm rồi.
Ai mà xưng tụng Ba Ngôi,
Ngày sau hưởng phúc, trong nôi Nước Trời.
Lm. Giuse Trần Việt Hùng
Bronx, New York