Trang Chủ Hòa Bình là kết quả của Công Lý và Tình Liên Đới (Is 32,17; Gc 3,18; Srs 39) - Peace As The Fruit Of Justice and Solidarity Quà tặng Tin Mừng
Tiến Sĩ Tâm Lý Trần Mỹ Duyệt
Bài Viết Của
Tiến Sĩ Tâm Lý Trần Mỹ Duyệt
30 ĐỒNG CỦA GIUĐA VÀ BÌNH DẦU THƠM CỦA MARIA MAĐALÊNA
CHỨNG NHÂN PHỤC SINH
CON LỪA (Suy niệm Chúa Nhật Lễ Lá)
CHÚA CỠI LỪA VÀO GIÊRUSALEM
THÁNH GIUSE QUA KINH THÁNH TÂN VÀ CỰU ƯỚC
NHỮNG NGUYÊN NHÂN GÂY ĐỔ VỠ HÔN NHÂN
NAM HAY NỮ, THÀNH PHẦN NÀO CHỦ ĐỘNG LY DỊ NHIỀU HƠN?
CHÚA BIẾN HÌNH TRƯỚC MẶT CÁC ÔNG
NHỮNG CƠN CÁM DỖ CỦA CHÚA GIÊSU
Qua Sa Mạc, Thiên Chúa Dẫn Chúng Ta Tới Tự Do (SỨ ĐIỆP MÙA CHAY 2024 CỦA ĐỨC THÁNH CHA PHANXICÔ)
GỌI EM HAI TIẾNG “MÌNH ƠI!”
NGƯỜI CON HOANG ĐÀNG CỦA TIN MỪNG LUCA
GIÁ TRỊ VÀ VẺ ĐẸP CỦA NGƯỜI NỘI TRỢ
CHÚA MÀ CŨNG KHÙNG!
CHÚNG TÔI ĐÃ THẤY NGÔI SAO CỦA NGƯỜI XUẤT HIỆN BÊN PHƯƠNG ĐÔNG
LỄ TRỌNG ĐỨC MARIA, MẸ THIÊN CHÚA - BÀI GIẢNG CỦA ĐỨC GIÁO HOÀNG BENEDICT XVI - Vương Cung Thánh Đường Vatican - Chúa Nhật, 1 tháng 1 năm 2012
THÁNH GIA NAZARETH MẪU GƯƠNG CÁC GIA ĐÌNH
THIÊN CHÚA ĐÃ HÓA THÂN THÀNH TRẺ THƠ ĐỂ CHÚNG TA CÓ THỂ HIỂU ĐƯỢC NGÀI (Bài giảng của ĐTC Bênêđíctô XVI trong Thánh Lễ Nửa Đêm 2006)
TRÁI TÁO NOEL
MẸ MARIA VÔ NHIỄM NGUYÊN TỘI
ĐỪNG COI THƯỜNG MÙA VỌNG ĐẦU TIÊN, ĐỂ MÙA VỌNG THỨ HAI KHÔNG LÀM CHÚNG TA KHIẾP SỢ
BÀI GIẢNG CỦA THÁNH GIÁO HOÀNG GIOAN PHAOLÔ II Đại Lễ Chúa Giêsu Kitô, Vua Vũ Trụ 22 tháng Mười Một, 1998
SỐNG VỚI LÒNG BIẾT ƠN
CÁC THÁNH TỬ ĐẠO VIỆT NAM
NHÓM TRỪ QUỶ HAY “NHÓM CỦA QUỶ”?
CHÚNG TA LÀ ĐỀN THỜ CỦA THIÊN CHÚA
CÂU HỎI CỦA NGƯỜI KHÔNG TÊN
THÁNH NHÂN LÀ NHỮNG AI? LÀM SAO TÔI CÓ THỂ NÊN THÁNH?
THÁNG 11: THÁNG ĐỀN ƠN VÀ BÁO HIẾU
THÁNH SỬ LUCA
ĐẠO ĐỨC SINH HỌC VÀ LINH HỒN BẤT TỬ
KHẨU NGHIỆP!
THIÊN THẦN LÀ AI? CÁC NGÀI ĐƯỢC TẠO DỰNG NÊN ĐỂ LÀM GÌ?
“LÒNG SÙNG KÍNH ĐỨC MẸ LÀ TẤM VÉ THÔNG HÀNH GIÚP TA VƯỢT THOÁT KHỎI HỎA NGỤC” (St. Ephrem)
TẠI SAO THA NHƯNG LẠI KHÔNG QUÊN. LÝ DO?
CÁC TỔNG LÃNH THIÊN THẦN
CÁC TÔNG ĐỒ ĐÃ SỐNG VÀ CHẾT NHƯ THẾ NÀO SAU KHI CHÚA VỀ TRỜI?
PHỤ HUYNH CẦN LÀM GÌ ĐỂ GIÚP CON EM KHI BỊ BẮT NẠT Ở TRƯỜNG
THÁNH GIUSE THỢ (Lễ Kính 1 tháng 5)
CON NHÌN CHÚA. CHÚA NHÌN CON
XA LỘ XUYÊN SA MẠC

  

  

“Này, ta sai sứ giả đi trước ngươi, người sẽ dọn đường cho ngươi. Có tiếng kêu trong hoang địa, hãy dọn đường cho Chúa. Hãy làm thẳng đường người đi” (Mc 1:3). 

  

Tiếng kêu trong hoang địa - dọn đường - làm thẳng đường người đi. Những hình ảnh này không mấy lạ lùng đối với những người thường hay vào ‘sa mạc” để đóng tiền điện tại Las Vegas. 

  

Cụm từ “đóng tiền điện” thường được dùng để nói về những tay cờ bạc, đỏ đen thường xuyên viếng thăm các sòng bài tại Las Vegas, thuộc bang Nevada, Hoa Kỳ. Nói thế, vì nếu đến kinh đô cờ bạc thế giới Las Vegas mà thua một trăm, vài ba trăm, hay vài ngàn thì cũng chỉ như gắn thêm vào các sòng bài này mấy bóng đèn điện. Linh mục Nguyễn Ðức Trọng, Giám Ðốc Trung Tâm Thánh Mẫu La Vang ở Las Vegas vẫn thường nói với những khách vãng lai tham dự các thánh lễ Chúa Nhật rằng: “Ðến Las Vegas mà huề vốn là may. Ðược là phép lạ. Còn thua là bình thường”. 

  

Nhưng hình ảnh một xa lộ xuyên qua sa mạc Nevada mà người ngồi trên xe cảm thấy như ngồi trong nhà, là hình ảnh mà có lẽ Kitô hữu chúng ta cần phải suy nghĩ khi nghe tiên tri Isaia nói về con đường mà mọi người cần phải sửa soạn để đón mừng Ðấng Thiên Sai. Mácô đã ghi lại: “Này, ta sai sứ giả đi trước ngươi, người sẽ dọn đường cho ngươi. Có tiếng kêu trong hoang địa, hãy dọn đường cho Chúa. Hãy làm thẳng đường người đi” (Mc 1:3). 

  

Những người lái xe trên xa lộ băng qua sa mạc Nevada bây giờ có lẽ ít ai để ý đến những người đã làm công việc xẻ núi, bạt đồi, và săn bằng những thung lũng để kiến tạo một xa lộ tiện nghi như hiện nay. Nhưng hẳn là đã có những khối óc, những bàn tay, và những giọt mồ hôi đổ ra. Và con đường xuyên sa mạc ấy qua hình ảnh của Isaia đã nói, nếu đem áp dụng vào Mùa Vọng này cũng sẽ mang một ý nghĩa hết sức đặc biệt. 

  

Con đường từ trời xuống đất, và từ đất lên trời là một con đường dài, có những chỗ băng qua sa mạc, và cũng có những chỗ băng qua đồi núi, thung lũng hiểm trở. Những người được sai đi lãnh trách nhiệm mở đường không chỉ có Gioan Tiền Hô mà còn có tất cả chúng ta. Ðấng Cứu Thế không chỉ đến với con người, mà còn đến với từng người. Việc Ngài đến với nhân loại đã được thực hiện, và Gioan Tiền Hô đã hoàn tất sứ mạng mở đường. Nhưng đó chỉ là bước đầu. Con người cần phải chuẩn bị cho ngày Ngài xuất hiện trong vinh quang, và việc Ngài sẽ viếng thăm riêng từng người trong ta. 

  

Ðến với nhân loại, Ngài còn muốn đến với mỗi người chúng ta, và nếu Ngài muốn đến với chúng ta, thì bổn phận mở đường đó chính là việc làm của mỗi chúng ta. Sa mạc cuộc đời, sa mạc tâm hồn của con người trong những ngày chuẩn bị mừng Chúa giáng trần hẳn là cũng đang vọng lên tiếng kêu nhắc nhở: “Này, ta sai sứ giả đi trước ngươi, người sẽ dọn đường cho ngươi. Có tiếng kêu trong hoang địa, hãy dọn đường cho Chúa. Hãy làm thẳng đường người đi” (Mc 1:3). Tóm lại, mỗi người chúng ta vừa phải là sứ giả, là tiếng kêu, lại vừa phải là những nhân công làm đường. 

  

Làm sứ giả, làm tiếng kêu mà không muốn làm nhân công làm đường có lẽ đó là thái độ của phần đông nhân loại. Trải dài hơn 2000 năm lịch sử, Ðấng Cứu Tinh nhân loại, Chúa Cứu Thế, Ðấng Giải Phóng nhân loại vẫn chưa đi đến được nhiều nơi, và xem như chưa viếng thăm được nhiều người. Con đường ngài đến những nơi đó, những người đó vẫn có những núi đồi, thung lũng, và sa mạc. 

  

Thật vậy, giữa những khua động của thế giới văn minh vật chất, những ồn ào của danh vọng, sắc đẹp, tiền tài, quyền lực, và dục vọng, những tiếng kêu âm thầm của những thai nhi bị giết; những tiếng kêu của những người dân oan đang bị khóa tay, biệt miệng; những tiếng kêu của những người nghèo đói, những nạn nhân của bất công xã hội đang rên rỉ bên vệ đường hay đang trong những khám đường, những nhà dưỡng lão, những viện mồ côi đã xem như bị lấn át. Phải chăng vì thiếu vắng Chúa nên nhân loại ngày nay vẫn còn đắm chìm trong hận thù, chiến tranh, bạo loạn. Vẫn còn đang chao đảo, vội vã kiếm tìm cái mà họ cho là hạnh phúc, là điểm tựa cho đời mình qua danh giá, quyền lực, sắc đẹp, tài ba, và tiền của. 

  

Cô đơn, lạc lõng giữa sa mạc cuộc đời, cuộc sống con người ngày nay do việc chối bỏ sự hiện hữu của Thiên Chúa, chối bỏ tình yêu của ngài, nên càng trở nên hốt hoảng, và co cụm. Nhiều người sống và hành động như những bệnh nhân tâm lý và tâm thần qua những hội chứng ảo tưởng và ảo giác. Lầm lũi và cô đơn trong cái vỏ sò ích hỷ. Hốt hoảng và sợ hãi nếu như có ai đó muốn đến gần mình. Sợ phải cho đi cái gì mình đang có, và ngược lại chỉ muốn vơ vét thêm những gì mình chưa có. Không phân biệt được giữa thật và giả, giữa hạnh phúc và bất hạnh, giữa bằng an và bất an, và giầu có thật hay nghèo khó thật. 

  

Như Isaia đã nói và Gioan Tiền Hô đã làm, con người không còn cách gì hơn để có Chúa giữa cuộc đời mình bằng cách mời Ngài vào cuộc sống của nhân loại, và của cuộc đời mình. Nhưng Ngài sẽ không đến được nếu như con đường dẫn Ngài đến bị tắc nghẽn! “Này, ta sai sứ giả đi trước ngươi, người sẽ dọn đường cho ngươi. Có tiếng kêu trong hoang địa, hãy dọn đường cho Chúa. Hãy làm thẳng đường người đi” (Mc 1:3). Núi đồi kiêu căng, tự phụ; thung lũng tham lam, ích kỷ; sa mạc hoang vắng tình thương; quanh co, gồ ghề của lòng dạ nham hiểm. Ðó là những cản trở mà những ai đang mong chờ Chúa đến cần phải dọn dẹp, và sửa chữa để làm thành một xa lộ bằng phẳng, tiện nghị đón Chúa ngự đến.

Tác giả: Tiến Sĩ Tâm Lý Trần Mỹ Duyệt

Nguyện xin THIÊN CHÚA chúc phúc và trả công bội hậu cho hết thảy những ai đang nỗ lực "chắp cánh" cho Quê hương và GHVN bay lên!