Ngụ ngôn 49
Chim bồ câu bay đến hỏi ý kiến chim chích choè về kỹ năng sống. Chim chích choè bảo:
- Có hai điều em phải nhớ: không được nói xấu người khác và phải khôn ngoan.
Chim bồ câu hỏi:
- Chị nói rõ hơn được không?
Chích choè giải thích dài dòng, nhưng tóm lại như sau:
- Không được nói xấu người khác. Em xem như chim sáo kia, luôn miệng nói lên các hiện tượng trong rừng này. Như thế là không tốt. Sáo ấy à? Có gì hay đâu. Sáo ấy toàn nói sai làm sai. Rồi anh nai rừng. Rõ là ngây thơ. Mà ngây thơ thế chứ có tốt gì đâu. Suốt ngày đi lang thang. Thật là xấu người xấu nết. Đừng bắt chước nai. Còn chú gấu thì có tốt gì.
Chim bồ câu nghe lùng bùng hai tai, chẳng hiểu nói như thế có coi là nói xấu không, vội hỏi câu khác:
- Thế khôn ngoan là sao?
- À, là phải hiền hoà và đừng làm trái đám đông. Làm cái gì cũng ngó trước ngó sau, nhưng ráng năn nỉ khi cần. Ai có hại anh em mình thì cứ cúi đầu đi thẳng, dù sao gia đình mình cũng có mình làm cầu nối, chứ nói nhiều được cái gì…
Chim bồ câu vỗ cánh bay lên, trước khi bay đi còn hỏi thêm một câu mà không chờ trả lời:
- Thế chị sống như thế hèn gì chỉ mình em đến hỏi ý kiến. Chị thấy em có ngây thơ không?
Ngụ ngôn 50
Mưa hoài, mưa hoài. Nhà ngập, đường ngập, sân ngập. Nước tràn lên mọi nơi. Nước gặp người, người bảo: “Chắc cũng đủ rồi. Ngưng lại được chưa?” Nhưng nước gặp thằn lằn, thì thằn lằn lại bảo: “Nước ơi lên nữa, lên nữa đi, tôi thích chị lắm”. Thằn lằn nói vậy chứ cả thân mình nó ướt như chuột lột rồi. Nó ngộp nhưng nó sợ nước giận nên sống theo lý thuyết riêng của mình. Sau đó nó bệnh nằm hai tuần.
Hết mưa rồi nắng. Nắng như đổ lửa. Nắng nung cháy người. Nắng đốt đất nứt nẻ. Nắng hỏi người: “Sao?” Người nói: “Quá đủ rồi. Ngưng bớt lại đi” Nhưng nắng gặp thằn lằn, thì thằn lằn lại nói: “Nắng nữa đi, nắng nữa đi, tôi yêu lò nung của anh”. Thằn lằn nói xong thì lăn đùng ra bất tỉnh. Nóng quá nó đã chảy hết mỡ rồi.
Mưa gặp nắng. Mưa bảo: "Người xem vậy mà nói thật lòng". Nắng nói: "Thằn lằn này thuộc loại gió chiều nào che chiều ấy. Hắn chết thì không sao, nhưng hắn nói thế làm ảnh hưởng đến bao nhiêu người chung quanh, tội nghiệp họ lắm."
www.giaoducconggiao.net
Gioan Lê Quang Vinh