Khi vào phòng học, bất cứ phòng học nào, tôi có thói quen nhìn lên tường phía trên bảng đen. Trước kia thường là hình ông Hồ chí Minh trong lớp, bây giờ có nơi vẫn treo hình ấy, có nơi không treo gì, có nơi treo chiếc đồng hồ tròn to. Chỉ khi vào phòng học giáo lý, tôi mới ấm lòng khi nhìn thấy Thánh Giá Chúa Giêsu. Tuy nhiên, ở nhiều trường nhà nước hiện nay, người ta còn thấy hình Thánh Giá trên những hoa văn trang trí, vì trường do nhà nước lấy của Giáo Hội Công Giáo trước kia.
Năm học mới, các em bắt đầu với giá trị nào? Điều gì định hướng cho một năm học? Thật khó xác định. Nhiều trường treo khẩu hiệu: quyết không gian lận khi thi cử. Treo khẩu hiệu như thế có nghĩa là từ trước đến nay vẫn gian lận. "Quyết không...", ai quyết? Và cái gì giữ cho các em không gian lận?
Chiều nay một cô sinh viên nói với tôi: "Đa số các bạn lớp em có biểu hiện sau này sẽ tham nhũng thầy ơi". Tôi ngạc nhiên tưởng là các bạn lớp ấy đánh bài hay ăn gian tiền bạc. Cô học trò giải thích: "Vì thấy các bạn ấy làm bài cứ quay cóp". Làm sao để "quyết tâm" và sửa đổi khi không nhìn thấy bóng Thánh Giá trên những nơi giáo dục như thế?
Giữa tháng 9, Giáo Hội mừng kính Thánh Giá Chúa Giêsu và mừng kính Lễ Mẹ Đau Thương dưới chân Thánh Giá ngay sau đó. Thánh Giá là niềm đau mà lại được mừng! Giáo Hội mừng là bởi vì Thánh Giá và Đau Khổ của Chúa Giêsu và Mẹ Người đã trở thành triều thiên vinh quang và đã nên ơn cứu độ cho muôn đời.
Nhưng tại sao qua nhiều thế hệ và trong nhiều xã hội, Thánh Giá bị chống đối, bị loại trừ và bị công kích? Chúa Giêsu đã nhìn thấy trước điều ấy: "Bóng tối không chấp nhận ánh sáng". Thế gian sợ ánh sáng sẽ chiếu vào những gian ngoa và tàn độc của chúng. Và thế gian cũng sợ ánh sáng vì lòng ganh tị. Thế gian ganh tị vì thấy bóng Thánh giá uy nghi trên đồi cao. Thế gian ganh tị vì Chúa của Thánh Giá ngày càng kéo nhiều người lên. Khi con người được kéo lên, nhiều vị vua chúa ngã xuống và sự tàn ác bị đẩy lui.
Đức Maria dưới chân Thánh giá là hình ảnh đau thương nhất của cuộc đời. Lòng mẹ đau vì con của mình phải chết. Mẹ đau đớn hơn vì đó là con duy nhất. Mẹ đau thương hơn nữa vì con mình chết nhục nhã như một tội nhân trong khi con mình là Đấng Tối Cao. Mẹ càng đau đớn hơn nữa vì con mình bị bỏ rơi...
Nhưng hình ảnh đau thương nhất trần gian ấy lại trở thành mầu nhiệm Đồng Công Cứu Chuộc. Từ ngày ấy Danh thánh Maria gắn liền với Danh Giêsu, và hình ảnh Mẹ gắn liền với Thánh giá. Sự liên kết nhiệm mầu ấy tách tội lỗi ra khỏi nhân loại và sự liên kết nhiệm mầu ấy cũng tách con cái của ánh sáng ra khỏi thế gian xảo quyệt điêu ngoa. Lời Chúa báo trước "Ta đến để gây chia rẽ" bây giờ được thực hiện rõ ràng. Chia rẽ giữa ánh sáng và bóng tối, chia rẽ giữa tình yêu và gian tà. Dù người cùng gia đình, cùng đất nước, kể cả cùng Giáo Hội, nếu ai không chấp nhận ánh sáng thì cũng phải tách ra khỏi người thân yêu của mình.
Và do đó, khi nền giáo dục khai trừ Đức Giêsu và Thánh giá của Người, nền giáo dục ấy sẽ mất định hướng, sẽ loay hoay và sẽ đứng về phía bóng tối. Trong Thư Mục Vụ đầu năm học mới, Đức Cha Micae Hoàng Đức Oanh viết: "Một thế giới coi nhẹ tôn giáo là một thế giới nhạt nhẽo! Một thế giới gạt bỏ Thượng Đế ra khỏi xã hội, gia đình và lòng người sẽ là một thế giới máy móc, một thế giới “không hồn”! Tôn giáo không phải là chìa khóa và đòn bẩy đưa con người và xã hội thăng tiến và thăng hoa sao?"
Cầu mong năm học mới đến, các em học sinh Công giáo biết nhận ra đâu là nguồn sáng thật cho cuộc đời mình, biết đặt các giá trị ở đúng nấc thang của nó và biết nhìn lên Thánh Giá Chúa Giêsu, để nhờ Mẹ Người, các em cố gắng học hành và khám phá ra những điều kỳ diệu Thiên Chúa thực hiện nơi em và nơi thế gian này.
Gioan Lê Quang Vinh
www.giaoducconggiao.net