Trang Chủ Hòa Bình là kết quả của Công Lý và Tình Liên Đới (Is 32,17; Gc 3,18; Srs 39) - Peace As The Fruit Of Justice and Solidarity Quà tặng Tin Mừng
Gioan Lê Quang Vinh
Bài Viết Của
Gioan Lê Quang Vinh
THÁNH LỄ TẠ ƠN MỪNG KIM CƯƠNG LINH MỤC VÀ THƯỢNG THỌ BÁCH NIÊN CHA CÔ PHÊRÔ NGUYỄN CHÂU HẢI SSS.
PHỎNG VẤN CHA VINHSƠN PHẠM TRUNG THÀNH DỊP LỄ KIM CƯƠNG CHA CỐ PHÊRÔ NGUYỄN CHÂU HẢI
NGÀY ĐẠI HỘI GIAO LƯU GIỚI TRẺ HẠT TÂY BẮC PHÚ THỌ
Nhớ Đức Cha Nicôla, vị Giám Mục kiên trung
ĐƯỜNG HỘI THÁNH ĐI LÀ ĐƯỜNG PHÓ THÁC
PHỎNG VẤN ĐỨC CHA AN-PHONG NGUYỄN HỮU LONG - TÂN GIÁM MỤC PHỤ TÁ GIÁO PHẬN HƯNG HOÁ
CON CÁI HỘI THÁNH GIỮA LÒNG THẾ GIỚI
CON CÁI MẸ TRÀ KIỆU
CHÚNG TA ĐÃ CÓ ĐỨC GIÁO HOÀNG
NHỮNG LÀN KHÓI ĐEN VÀ CHÚ CHIM CÂU
ĐỨC THÁNH CHA THOÁI VỊ, NHÌN TỪ HỌC THUYẾT XÃ HỘI CÔNG GIÁO
VỀ SỰ THOÁI VỊ CỦA CÁC ĐỨC GIÁO HOÀNG
Ngụ ngôn thời bấn loạn (kỳ 32)
BỒ CÂU VÀ CON RẮN
THỦ DÂM CÓ TỘI HAY KHÔNG?
Chúa Yêsu, nhà Truyền thông vĩ đại nhất
ĐỀN THÁNH ĐỨC MẸ LỮ HÀNH TAM KỲ
NGỤ NGÔN THỜI BẤN LOẠN (Kỳ 31)
CHÚA ĐƯA CON ĐẾN DÒNG NƯỚC TRONG LÀNH
DƯỠNG PHỤ ĐẤNG CỨU THẾ
NIỀM HY VỌNG VÀ LÒNG BIẾT ƠN ĐẦU NĂM MỚI
TẢN MẠN VUI BUỒN CUỐI NĂM
“CÁC CON LÀ NHỮNG TẤM GƯƠNG CHO NGƯỜI LỚN”
NƠI GIÁNG SINH ĐI QUA
GIỚI TRẺ CÔNG GIÁO VÀ CÔNG LÝ HOÀ BÌNH
TỤC HOÁ VIỆC CẦU NGUYỆN ?
Giáo dân, nói chung đều tốt cả
Thái Hà, hạt giống hôm nay
NỖI BUỒN FACEBOOK
Đừng tự vất bỏ giá trị sâu xa
Ngụ ngôn thời bấn loạn (kỳ 30)
HÃNH DIỆN TUYÊN XƯNG ĐỨC TIN
NGỤ NGÔN THỜI BẤN LOẠN (Kỳ 29)
Phúc Âm hoá, chạnh lòng thương, tìm công lý
NGỤ NGÔN THỜI BẤN LOẠN (Kỳ 28)
NGỤ NGÔN THỜI BẤN LOẠN (Kỳ 27)
NGỤ NGÔN THỜI BẤN LOẠN (Kỳ 26)
HÀ NỘI KÝ SỰ 2: TRUYỀN THÔNG LÀ NHƯ THẾ!
HÀ NỘI KÝ SỰ 1: TÔI ĐÃ GẶP NGÀI
Sự Thật là một Quyền Năng
NGỤ NGÔN THỜI BẤN LOẠN (KỲ 10)

 

Ngụ ngôn 33

            Đường trải nhựa bóng loáng. Xe chạy bon bon. Người đi nô nức. Đường nhựa chạy mãi gặp con đường đất gồ ghề. Đường nhựa bảo: “Cậu xem tớ mô đen và lộng lẫy chưa? Ai như cậu ngàn năm lởm chởm?”

            Đường đất không nói gì, chỉ mỉm cười tung bụi mịt mù. Bỗng mưa lớn, mưa như hồng thủy. Đường nhựa càng khoái chí cười ngất trong mưa vì nó trông bóng và sạch hơn nhiều. Đường đất nhìn nó mà thèm. Hèn gì xe lớn xe nhỏ chạy tới chạy lui tán tỉnh nhựa ta.

            Nước ngập tràn đường nhựa và dâng nhanh như lũ. Xe chết máy. Người người dắt xe. Người ta cố chen nhau lên đường đất, vì đường đất gần con lạch nên chỉ trơn ướt chứ không ngập bì bõm.

            Nước rút. Đường nhựa trông dơ bẩn và gớm ghiếc với đủ thứ đất và rác rưởi. Nhưng kinh hồn hơn là giữa đường có một lỗ đen bí hiểm, to và sâu như miệng núi lửa. Đường nhựa khóc nói với đường đất: “Cậu ơi, hóa ra tớ chỉ có cái vỏ là bóng đẹp thôi. Ruột thì đã bị rút hết từ lâu”.

Ngụ ngôn 34

            Voi đi bán ngà giả bằng nhựa, nói: “Ngà này gia truyền ngàn năm”. Cọp đi bán da giả bằng cao su, nói: “Da này đã phơi khô từ thời Thi Sách”. Cừu đi bán len giả làm bằng nylon. Cừu bảo: “Len này được xén từ Palestine”. Vậy mà thiên hạ chen chúc mua. Bắt chước các con thú đó, chim ưng cũng đi bán tiếng ca giọng hát, nó giả tiếng chim gáy buổi sáng, nghe quá tức cười nên ai cũng chê và đuổi nó đi.

            Chim ưng hỏi các con thú kia: “Sao các bác bán đồ giả người ta mua, còn tôi bán giọng ca giả chẳng ai thích vậy?” Voi bảo: “Chú mày nhìn đi, ngà, da hay len cũng giống bằng cấp giả, người ta mua bán được vì đem về chưng hay cất đi, nên khó phát hiện thật giả, chứ giọng ca cũng như kiến thức, mở miệng ra là thiên hạ biết ngay thuộc đỉnh cao nào!”

Ngụ ngôn 35

            Hội thi nói thật được tổ chức mỗi năm một lần giữa các môn phái trên núi Vị yết nam sơn. Trong giang hồ thường người ta chỉ thi nói dối vì ai ai cũng nói thật, nói dối đối với họ là khó vô cùng. Còn các môn phái ở Vị yết nam sơn này vốn quen gian dối nên thi nói thật đâu có dễ đậu. Các môn phái tỉ thí, ráng nói thật nhưng cuối cùng ai cũng lòi cái đuôi giả dối, nên rớt tuốt.

            Cuối cùng một đại chưởng môn của môn phái nọ bước lên. Ông thi xong được vỗ tay rào rào. Giải thưởng nói thật của Vị yết sơn năm ấy được trao cho ông ta. Ông nói gì mà chiếm giải dễ dàng vậy. Câu trả lời là ông im lặng chẳng nói gì cả.

            Lời bình: Hóa ra ở Vị yết nam sơn này, người ta dạy nhau rằng hễ ngậm miệng thì thôi, chứ đã mở miệng là cứ… phét.

Gioan Lê Quang Vinh

Tác giả: Gioan Lê Quang Vinh

Nguyện xin THIÊN CHÚA chúc phúc và trả công bội hậu cho hết thảy những ai đang nỗ lực "chắp cánh" cho Quê hương và GHVN bay lên!