Trang Chủ Hòa Bình là kết quả của Công Lý và Tình Liên Đới (Is 32,17; Gc 3,18; Srs 39) - Peace As The Fruit Of Justice and Solidarity Quà tặng Tin Mừng
Lm. Jos Phạm Ngọc Ngôn
Bài Viết Của
Lm. Jos Phạm Ngọc Ngôn
Nhân Lễ khai mạc sứ vụ của Đức Phanxicô, nghĩ về một Lễ Hiện Xuống mới trong Giáo hội
Biến hình là hiến mình
Làm sao để chiến thắng ma quỷ?
Để khỏi vấp ngã vì Chúa Kytô
Anh em hãy sám hối
Hãy tỉnh thức và sẵn sàng
Giêsu Kytô- Vua muôn vua, Chúa các chúa
Đọc dấu chỉ thời đại, nhận ra ý Chúa
Tôi tin xác loài người ngày sau sống lại
Gặp gỡ và biến đổi
Đâu là lời cầu nguyện tuyệt vời nhất?
Cầu nguyện - ngôn ngữ của đức tin và lòng mến
Tiếc gì hai tiếng cám ơn…
Đức tin và sự phục vụ
Tội hờ hững với đồng loại
Dùng tiền bạc thế nào để đạt tới nước trời?
Chúng ta phải ăn mừng và hoan hỷ
Hai điều kiện tiên quyết để theo Chúa
Những thực khách đích thực…
Đức Maria lên trời, niềm hy vọng của chúng ta
Hãy thức tỉnh và trung tín đón chờ Chúa
Nhà phú hộ dại khờ
Kinh Lạy Cha, lời kinh huyền nhiệm
Biết lắng nghe và dấn thân…
Ai là người thân cận của tôi?
Này Thầy sai anh em đi…
Thánh lễ nối dài giữa lòng nhân loại
Chân lý toàn vẹn
Anh em hãy nhận lấy Chúa Thánh Thần
Bàn tay giơ ra để chúc lành
Thầy để lại bình an cho anh em
Yêu như Thầy đã yêu
Nghe – Biết và Theo Chúa- Vị mục tử Nhân lành
“Phêrô, anh có yêu mến Thầy không?”
Bình an cho anh em
Ông thấy và tin
Chiêm ngắm đường Thương Khó Chúa
Chị hãy về và từ nay đừng phạm tội nữa
Chúng ta phải ăn mừng và hoan hỷ
Xin để lại năm nay nữa…
KIÊN NHẪN VÀ CHỜ ĐỢI

 

Chúa nhật 16 thường niên A

Mt 13, 24-43

            Chúa nhật 16 thường niên, Giáo hội tiếp tục mời gọi con cái mình suy niệm loạt bài “dụ ngôn ven biển về nuớc trời” của Chúa Giêsu. Nếu ở Chúa nhật trước, qua dụ ngôn “người gieo giống”, chúng ta tìm hiểu về thái độ tiếp nhận hạt giống Lời Chúa như thế nào, thì hôm nay, liên tiếp ba dụ ngôn dẫn chúng ta đến một thái độ khác cần phải có không chỉ là sự kiên nhẫn đối với những kẻ được liệt vào hạng “cỏ lùng” mà còn là sự kiên nhẫn đối với sự lớn mạnh của nước trời.

             

Người nông dân không lạ gì về một loại cỏ vẫn thường mọc lên cùng với cây lúa trong đồng ruộng của mình. Loại cỏ này thật lạ, nó không khác gì cây lúa từ mầu sắc, thân hình đến cách phân chia thân để lớn lên. Người nông dân chỉ có thể phân biệt cỏ này với lúa nếu như họ dùng phương pháp cấy, nghĩa là cấy mạ theo thứ tự với một khoảng cách nhất định. Khi đó nếu thấy cây nào mọc sai vị trí, có thể đó là loại cỏ quái ác kia. Tuy nhiên cũng không dễ vì nhiều lúc loại cỏ này “chen” vào cùng mọc lên với cây lúa cùng một vị trí, nên không dễ phân biệt. Nhưng nếu dùng phương pháp xạ như trường hợp trong bài Tin mừng thì đành chịu, phải chờ cho đến khi cây lúa trổ bông, loại cỏ này mới lộ diện. Từ thực tế này, Chúa Giêsu muốn hướng dân chúng về tình trạng nước trời ở trần gian trong đó người lành kẻ dữ lẫn lộn không dễ phân biệt.

           

Không chỉ có những đầy tớ trong Tin mừng hôm nay tỏ ra khó chịu trước sự có mặt của loại cỏ quái ác trong ruộng lúa chủ mình mà hết những ai trong hoàn cảnh này cũng hết sức lo lắng. Bởi thực tế cho thấy, loại cỏ này có bộ rễ rắn chắc, cắm sâu vào lòng đất nên bao nhiêu dinh dưỡng phân bón, nó đều hút hết. Vì thế đến mùa trổ bông, người nông dân mới giật mình, hoá ra cây mà họ tưởng là lúa tốt thì giờ lộ diện là một tên ăn bám- một giống cỏ, còn cây lúa thật thì ốm o gầy còm, suy dinh dưỡng và có trổ bông cũng chỉ lác đác vài hạt do thiếu dưỡng chất. Mặc dù thế, ông chủ vẫn không cho nhổ loại cỏ này. Lý do hết sức đơn giản là ông sợ làm “bật rễ lúa”, cũng có nghĩa là làm cho lúa vốn đã suy yếu càng thêm suy yếu, không có lợi cho việc trổ bông, dù ít ỏi.

           

Trước một thế giới trong đó vàng thau lẫn lộn, người ngay kẻ dữ chung sống cùng nhau, Thiên Chúa không vì thế mà chán nản, trái lại Người luôn luôn kiên trì, nhẫn nại và chờ đợi. Chúng ta có thể hiểu câu nói “Cứ để cả hai cùng lớn lên” của ông chủ trong Tin mừng như là một sự kiên nhẫn và thời gian chính là yếu tố cần thiết để nước trời lan rộng hầu nhiều người được hưởng ơn cứu độ. Điều này được thể hiện rất rõ trong hai dụ ngôn về hạt cải và nắm men mà Chúa Giêsu cách nào đó muốn cổ xúy việc Thiên Chúa vẫn luôn kiên trì không nao núng.

           

Dụ ngôn về hạt cải và nắm men không hẳn chỉ nói đến mối tương quan, nói đến tỷ lệ không cân xứng giữa một bên là hạt cải bé nhỏ và chút men chẳng đáng là gì và một bên là chim trời đến nương thân và cả một khối bột dậy men, v.v… mà còn là việc hướng chúng ta đến chủ đề chính của Tin mừng hôm nay: hãy kiên nhẫn và chờ đợi. Vâng, có kiên nhẫn và chờ đợi trong khiêm tốn, hạt cải vô cùng bé nhỏ kia, nhúm men xem ra chẳng có gì đặc biệt lại trở nên một thành tố không thể thiếu cho chim trời đến nương ẩn và làm say nồng bao nhiêu người thưởng thức. Hạt cải và nắm men cũng như cây lúa mọc lên cùng cỏ lùng tuy âm thầm, chịu đựng nhưng nhờ kiên trì dưới cánh tay nâng đỡ của ông chủ Tình Yêu, chắc chắn kết quả sẽ mỹ mãn hơn sự mong đợi.

            Ước gì Lời Chúa hôm nay giúp mỗi người chúng ta củng cố niềm tin còn non yếu của mình để thấy rằng, dù bất xứng nhưng chúng ta cũng tự hào vì mỗi người chúng ta được Chúa kêu mời trở nên hạt cải, trở nên nắm men và là hạt lúa cho cánh đồng truyền giáo hôm nay. Chớ gì niềm tự hào đó được lớn lên mỗi ngày ngõ hầu nước Chúa được rộng mở và mọi người nhờ đó được hưởng nhờ ơn cứu độ của Thiên Chúa tình yêu. 

 

Tác giả: Lm. Jos Phạm Ngọc Ngôn

Nguyện xin THIÊN CHÚA chúc phúc và trả công bội hậu cho hết thảy những ai đang nỗ lực "chắp cánh" cho Quê hương và GHVN bay lên!