LỄ THĂNG THIÊN
Cv 1:1-11; Ep 1:17-23/4:1-13/1-7,11-13; Mc 16:15-20
Bác sĩ Nguyễn Tiến Cảnh, MD
Chúa Giesu về Trời- Ảnh Harry Anderson
Lời hai thiên thần nói với những người Gallile trong bài đọc
1 sách Công Vụ tông đồ (Cv 1:1-11) đã rõ ràng:“Tại sao các người còn đứng
nhìn trời làm chi? Đức Giesu đã về trời thế nào thì người cũng sẽ trở lại như
vậy.”
Chúa đã dặncác môn đệ: “Đừng chăm chú nhìn về tương lai. Đừng
quá lo lắng giờ nào người sẽ trở lại.” Chúng ta đừng dửng dưng đứng nhìn trời
mà than van quá khứ, những điều mà chúng ta không thể làm gì được trừ khi chúng
ta phó thác nó trong tay Thiên Chúa. Thiên Chúa được tôn vinh thì các môn đệ
cũng sẽ được chia phần vinh quang đó.
Đức Giesu biến mất không phải là Chúa hòa tan vào không khí.
Chúa lên trời nghĩa là Chúa biến đổi qua một hình thức mới, ngược lại với dạng
thức loài người. Chỉ khi nào người chia lìa thân xác người khỏi khung cảnh của
lịch sử thì sự kết hợp linh thiêng của người với trần thế trong mọi lúc mới có
thể trọn vẹn. Chúa Giesu từ bỏ trần gian một ngày để có thể sẵn sàng cho mọi
người trong mọi lúc. Người phải hòa tan giây liên hợp với bạn bè người để sẵn
sàng hiện diện với tất cả mọi người. Trong chúa Giesu, tương lai đã bắt đầu.
CHÚA VỀ TRỜI THEO TIN MỪNG MARCO
Cả ba Phúc Âm nhất lãm (Mat co, Mathieu và Luca) đều tả cảnh
Chúa về trời giống nhau. Các ngài đều nói đức Giesu đã chỉ định các tông đồ đi
rao truyền Tin Mừng khắp thế giới.
Theo Mathieu và Maco thì các tông đồ được sai đi làm phép
rửa và rao truyền Tin Mừng. Nhưng Luca không nói tới sứ mạng làm phép rửa, mà
Chúa lại dặn các ngài trở lại Jerusalem và ở đó chờ Chúa gửi Chúa Thánh Thần
xuống như đã hứa. Chỉ có Mat co và Luca là thực sự tường trình cảnh Chúa về trời.
Mathieu kết luận là Chúa hứa sẽ ở lại với các tông đồ mãi mãi.
Bài Tin Mừng tả cảnh Chúa về trời năm nay (Mc 16:15-20) lấy
ra từ phần kết luận của Maco. Chương kết luận của Maco có nhiều bất thường. Tin
Mừng Chúa Nhật Phục Sinh B năm nay nói các bà đã khám phá ra ngôi mồ trống thì
quá sợ hãi. Đó là những nhân chứng đầu tiên Chúa sống lại. Câu 8 dẫn đến một kết
luận bất ngờ là họ sợ hãi chạy đi và không kể cho một ai biết những điều họ đã
thấy. Đây rất có thể là lết luận nguyên thủy của Tin Mừng Maco, nhưng cũng có
thể là phần kết luận hoàn chỉnh hơn đã bị thất lạc.
Một số bản thảo của Matco mà các học giả gọi là “kết thúc
ngắn” có nghĩa là các bà đã kể lại câu chuyện với những người bạn của Phero.
Một số lớn học giả tin rằng kết thúc này không phải là nguyên gốc của Matco mà
do những người chép lại cho thêm vào vì họ tìm cách giải quyết cái kết thúc bất
ngờ ở câu 8.
Những bản thảo xưa khác có cái “kết thúc dài” mà các
học giả tin rằng được viết bởi ai đó không phải là thánh sử. Những câu trích từ
“kết thúc dài hơn” được tìm thấy trong những bản viết của các tổ phụ của giáo
hội sơ khai và được công đồng Trent chấp nhận như là một phần của Tin Mừng Maco.
Bài Tin Mừng lể Thăng Thiên năm nay được lấy từ phần “kết thúc dài”.
Cho là phần kết thúc của Tin Mừng Matco được viết bởi một ai
đó không phải là thánh sử, nhưng trong sứ vụ mà chúa Giesu ủy thác cho các môn
đệ vẫn có những yếu tố rất đặc biệt của Maco. Những dấu hiệu tin theo chúa Giesu
cũng đặc biệt giống như hành động mà chúa Giesu làm khi người thi hành mục vụ.
Những ai tin vào chúa Giesu thì có quyền năng làm được những điều mà chính chúa
Giesu đã làm.
Trong công tác mục vụ, Chúa Giesu đã sai các môn đệ đi rao
giảng tin mừng, chữa lành bệnh và đuổi tà ma. Bây giờ họ cũng được sai đi và làm
những điều như vậy mà còn nhiều hơn nữa. Từ thiên đàng, Chúa Giesu giúp đỡ các
môn đệ và tiếp tục giúp đỡ cả chúng ta nếu chúng ta cố gắng sống như là môn đệ
của người.
Chỉ có Matco nói Chúa Giesu về trời và ngồi bên hữu Thiên
Chúa Cha. Như vậy, Matco đã quả quyết Chúa về trời là do vinh quang của Chúa có
từ Thiên Chúa Cha sau khi Chúa chịu chết và sống lại.
LỜI KẾT: ƯỚC VỌNG MỘT THIÊN ĐÀNG THỰC SỰ
Vì chúa Giesu phục sinh đặt hết tin tưởng của người nơi
những kẻ thất vọng và hư đốn đã từng ở với Người thì người cũng làm như vậy cho
chúng ta. Chúng ta hư đốn tội lỗi đôi khi quá nặng nề đến độ chúng ta không thể
ngờ được Chúa lại có thể ủy thác cho chúng ta như vậy là những
kẻ nghèo khó, yếu đuối bần hàn. Chúng ta phải tôn vinh ca ngợi chúa Kito biết
bao vì người đã từng hành động cho chúng ta, ngự trị trong thân xác, tâm trí
chúng ta qua Giáo Hội.
Chúng ta di chuyển về thiên đàng là chúng ta đi đến gần với
chúa Giesu. Chắc chắn là Người luôn luôn hiện diện với chúng ta mọi nơi mọi lúc.
Chúa về trời là chúa chấp nhận những thiếu sót và nỗi thất vọng của chúng ta.
Người hiểu và chấp nhận những bóng tối và mây mù của loài người. Người cũng chấp
nhận tính giả dối, phản trắc, tham lam và tài năng của chúng ta. Khi chấp nhận
chúng ta là Người kêu gọi chúng ta, ban cho chúng ta được làm dân người đời đời,
đồng thời dẫn chúng ta đến phục vụ người, yêu mến người, dù chúng ta không xứng
đáng. Chân Phước HY John Henry Newman đã nói rất rõ ràng từ lâu:
“Người gọi chúng ta,
gọi đi gọi lại,
gọi hoài gọi mãi….
Để thánh hóa và biểu dương chúng ta.
Hiểu như vậy quả tốt đẹp bao la,
Nhưng ta chậm chạp nhận ra sự thật,
Chúa Kito luôn luôn hiện diện,
Đi cùng chúng ta, tay cầm tay, mắt nhìn mắt…
Tiếng gọi âm vang…
Thúc dục chúng ta theo Người.”
Chúng ta hãy cùng nhau bước và mang theo một ‘mảnh’
thiên đàng đi vào trần thế. Đó là ý nghĩa của Phục Sinh và Thăng Thiên của Chúa
chúng ta, không phải là một Thiên Chúa bỏ quên loài người nhưng là thêm sức mạnh
để hoàn thành giấc mơ Tin Mừng! Chớ gì Chúa chịu chết, phục sinh thúc đẩy chúng
ta vinh danh Thiên Chúa tràn ngập trần gian. Chớ gì chúng ta hy vọng về một
tương lai thúc đẩy chúng ta biết quí trọng những giây phút hiện tại. Chớ gì
những mơ ước về thiên đàng không làm chúng ta sao lãng công việc của chúng ta ở
trần gian này.
Fleming Island, Florida
May 16, 2015
NTC
Fxavvy@aol.com