Trang Chủ Hòa Bình là kết quả của Công Lý và Tình Liên Đới (Is 32,17; Gc 3,18; Srs 39) - Peace As The Fruit Of Justice and Solidarity Quà tặng Tin Mừng
Bác sĩ Ng Tiến Cảnh, MD.
Bài Viết Của
Bác sĩ Ng Tiến Cảnh, MD.
CHIÊM NGƯỠNG DIỆN MẠO CHÚA KITO TRÊN THẬP GIÁ
NIỀM TIN, THỬ THÁCH VÀ HY VỌNG (CHÚA NHẬT 2B MÙA CHAY)
SA MẠC TỘI LỖI
LỄ TRO VÀ MÙA CHAY THÁNH
THẾ NÀO LÀ ĂN MÌNH THÁNH VÀ UỐNG MÁU THÁNH CHÚA
LỜI NGUYỆN CỦA CHÚA GIÊSU TRƯỚC GIỜ TẠM BIỆT
THIÊN CHÚA BA NGÔI
GIÓ VÀ LỬA LÀ BIỂU TƯỢNG CỦA CHÚA THÁNH THẦN
CHÚA THÁNH THẦN LÀ TRẠNG SƯ BIỆN HỘ
TA LÀ ĐƯỜNG, LÀ SỰ THẬT VÀ SỰ SỐNG
CHÚA CHIÊN LÀNH VÀ ƠN CỨU CHUỘC
CON ĐƯỜNG EMMAUS VÀ NIỀM TIN CHÚA GIESU PHỤC SINH
CUỘC SỐNG NGƯỜI KITO HỮU
NHÌN MÀ KHÔNG THẤY..... ĐỨC GIÊSU ĐẾN TỪ THIÊN CHÚA
NƯỚC HẰNG SỐNG
CHÚA GIESU BIẾN HÌNH & Ý NGHĨA SỰ VIỆC
HÃY YÊU THƯƠNG KẺ THÙ
TA ĐẾN ĐỂ KIỆN TOÀN LUẬT, KHÔNG PHẢI ĐỂ PHÁ HỦY
CHÚA GIESU VÀ ÁNH SÁNG ISAIAH (Tết Quý Mão 2023)
LỄ HIỂN LINH
MARIA MẸ THIÊN CHÚA
LỄ THÁNH GIA Chúa GIESU, Mẹ MARIA và Thánh GIUSE
THIÊN CHÚA SINH RA ĐỜI (Lễ Giáng Sinh-Bình Minh)
CHÚA SINH RA ĐỜI - Lễ Đêm
THIÊN CHÚA XUỐNG THẾ LÀM NGƯỜI (LỄ GIÁNG SINH-Lễ Ban Ngày)
LỊCH SỬ MÙA VỌNG
CHÚA GIESU MANG BẤT HÒA ĐẾN THẾ GIAN
ĐỨC MẸ HỒN XÁC LÊN TRỜI
HÃY GIỮ VỮNG NIỀM TIN
PHẢN ỨNG CỦA TGM NAUMANN VỀ VIỆC ĐGH FRANCIS CHO BIDEN VÀ PELOSI RƯỚC MÌNH THÁNH CHÚA
MỘT TRƯỜNG TRUNG HOC Ở WORCESTER, HOA KỲ BỊ MẤT DANH HIỆU CÔNG GIÁO
AI LÀ NGƯỜI ANH EM TÔI?
PHƯƠNG CÁCH MỤC VỤ CỦA CHÚA GIÊSU
ĐIỀU KIỆN ĐỂ LÀ MÔN ĐỆ CHÚA GIESU
THIÊN CHÚA BA NGÔI
CHÚA VỀ TRỜI CHÚNG TA CÓ TƯƠNG LAI
ĐỨC TGM CORDILEONE CẤM CHỦ TỊCH QUỐC HỘI HOA KỲ PELOSI RƯỚC MÌNH THÁNH CHÚA
ĐỂ NHỚ ĐẾN TA
ĐỨC GIESU PHỤC SINH VÀ BIẾN CỐ LỊCH SỬ
MỘT HY SINH VĨ ĐẠI VÀ CAO CẢ NHẤT
BẠN CÓ ĐƯỢC CỨU RỖI KHÔNG ?

CHÚA NHẬT XXI THƯỜNG NIÊN C

Is 66: 18-21; Tv 117; Dt 12: 5-7, 11-13; Lc 13: 22-30

Bác sĩ Nguyễn Tiến Cảnh, MD  

 

Bài Phúc Âm hôm nay (Lc 13:22-30) có thể khiến người đọc hiểu lầm nhiều kiểu khác nhau vì cách nói của Chúa, nhưng nói gọn lại dưới tiêu đề “Ai là người sẽ được cứu rỗi” thì ta thấy ý Chúa Giêsu đã rõ ràng và chúng ta phải hiểu toàn thể  bài Tin Mừng theo cùng một cách.  

Chúa đã nhấn mạnh đến sự cố gắng chiến đấu (13:24) và phải nắm lấy cơ hội ngay là những điều kiện để được vào nước Trời bởi vì cửa trời thì “hẹp” và không phải “lúc nào cũng mở” (13:25). 

Đằng sau câu nói ẩn dụ là sự từ chối của Chúa Giêsu qua sứ điệp của Người gửi cho dân Do Thái lúc đó (13:26) là chỗ của họ trong bàn tiệc nước trời đã bị dân ngoại, những người xa lạ đến từ bốn phương trời chiếm mất (13:29). Những người ở cuối chót (tức dân ngoại) sẽ được đưa lên trên thế vào chỗ của những người được mời trước đã bị loại ra (người Do Thái).

 

AI LÀ NGƯỜI SẼ ĐƯỢC CỨU RỖI ? 

Đúng ra nguyên văn câu người ta hỏi chúa Giêsu là “Có phải chỉ một số ít người được cứu rỗi phải không?” Chúa đã không trả lời trực tiếp câu hỏi, nhưng nói rằng cửa vào nước trời thì hẹp và đòi hỏi nhiều điều khác thường nữa. Thực sự là “cánh cửa cơ hội” sẽ không mở mãi mãi. Thí dụ Chúa dẫn đưa đến kết thúc là ‘một khi cửa đã đóng thì đóng luôn và không mở ra nữa’.  

Chắc chắn cửa sẽ không mở trở lại cho những người thưa với Chúa là Ngài đã từng có lần đến thị trấn và làng mạc của họ hay đã giảng dạy trên những đường phố của họ và họ đã trông thấy Chúa, đám đông và các môn đệ của Chúa. Những lời biện minh như thế đã không có giá trị mà còn tự tố cáo mình có lỗi vì đã không nắm lấy những cơ hội đó là những điều kiện bắt buộc phải có. 

Thêm vào nỗi đau khổ phải đứng chờ trước cánh cửa đã đóng, họ lại thấy rất nhiều người được nhận. Những người này không phải là những tín hữu Israel cũ mà là dân ngoại xa xôi không ai ngờ. Họ là những người đã nghe và tin Chúa, là cơ hội tốt mà chúng ta và những người Do Thái đã có nhưng lại để vuột mất.

 

THẾ NÀO LÀ CỨU RỖI ?

Để được cứu rỗi với tư cách là Kito hữu, chúng ta phải nhận biết chúa Giêsu là Thầy ngay từ bây giờ. Theo bài Tin Mừng hôm nay, chúng ta thấy có lẽ chúa Giesu không biết tất cả mọi người mang danh là Kito hữu, nhưng Người sẽ nhận ra ngay lập tức tất cả những ai mà cuộc sống của họ mang dấu ấn “Kito hữu”. Mỗi người chúng ta cần suy nghĩ lại xem chúng ta đã quan niệm về vương quốc Thiên Chúa như thế nào, và ai sẽ được cứu rỗi. Những người mà chúng ta nghĩ là rất khó có thể vào đó được thì có thể lại là những người đầu tiên được vào hoặc ngược lại. 

Sư cứu rỗi là cả một cuộc hành trình dài mà xuyên suốt đoạn đường đó Thiên Chúa đã tìm kiếm và chọn chúng ta. Trên hành trình đó chúng ta đã trở thành bạn đường với Chúa và với nhau, để rồi chìm sâu hơn nữa vào mầu nhiệm thánh của Thiên Chúa.  Ngoài ra, toàn thể cuộc hành trình biến đổi đó đều được xây dựng trong tình thương yêu.

 

SỰ CỨU RỖI QUA CHÚA GIÊSU KITÔ.

Cái khó khăn chúng ta gặp phải trong khi rao truyền Tin Mừng Chúa là ở chỗ ơn cứu chuộc của những người bề ngoài xem ra không thuộc về Giáo Hội. Trong một tông thư lừng danh “Redemptoris Missio / Sứ Mệnh Cứu Chuộc”, đức Gioan Phaolo II đã viết rằng “tặng phẩm cứu chuộc không thể chỉ giới hạn cho “những người rõ ràng đã tin vào Chúa Kito và ở trong Giáo Hội. Vì ơn cứu chuộc được ban cho tất cả mọi người thì nó phải được sẵn sàng cho tất cả mọi người một cách cụ thể”. Và, cũng để công nhận rằng có nhiều người không thể tiếp cận được với sứ điệp Tin Mừng, Ngài đã nói: “Họ là những người không có cơ hội để biết và đón nhận mạc khải Phúc Âm hoặc gia nhập Giáo Hội. Những điều kiện văn hóa xã hội mà họ sống không cho phép họ, và thường thì họ lại được đưa đẩy đến những truyền thống tôn giáo khác” (Số 10). 

Chúng ta không nên và không bao giờ được chấp nhận thuyết tương đối cho rằng ơn cứu chuộc có thể thấy ở bất cứ tôn giáo nào khác như ta thường hay nói “đạo nào cũng tốt, miễn là ăn ngay ở lành là được”, ngay cả ở những tôn giáo tin vào Chúa Kito là đấng cứu chuộc theo cách thức riêng và độc lập của họ, và rằng đối thoại liên tôn phải được đặt căn bản trên ý tưởng tương đối mơ hồ này. Giải quyết vấn đề cứu chuộc cho những ai không tin vào Chúa Kito như tuyên xưng trong kinh tin kính thì không thích hợp với Tin Mừng Phúc Âm. Chúng ta phải giữ vững lập trường cứu chuộc là phải qua Chúa Kito. Do đó Giáo Hội và những nhà truyền giáo của Giáo Hội có bổn phận làm cho mọi người nhận biết Chúa và yêu mến Chúa ở mọi thời mọi lúc và mọi văn hóa. Tách biệt khỏi Chúa Kito thì “không có ơn cứu độ”. 

Thánh Phêro cũng đã tuyên bố trước Đại Công Nghị/Tòa án tối cao của người Do Thái là “không có danh nào khác dưới bầu trời này được ban cho nhân loại mà nhờ đó chúng ta được cứu rỗi” (cv 4:12).     

 

BẠN CÓ ĐƯỢC CỨU RỖI KHÔNG ? 

Nếu có ai hỏi, bạn có được cứu rỗi không thì bạn nghĩ sao?  Không lâu lắm trước đây trong một buổi học hỏi kinh thánh ở xứ đạo của tôi, một học viên trẻ đã hỏi vị linh mục giảng viên là cha có được cứu rỗi không? Ngay lúc đó cha đã không trả lời và tiếp tục giảng…., rồi sau đó chừng mươi phút cha đã nói tôi không thể trả lời câu hỏi của bạn được. Cha có vẻ đăm chiêu suy nghĩ. Nhưng một bạn trẻ khác trong đám học viên đã trả lời: “Cha là linh mục và là công giáo, cha không được cứu rỗi, và cha không biết điều đó ý nghĩa thế nào!”  

Đối với cá nhân tôi, câu hỏi đó đã đè nặng trong đầu, vì thực sự câu hỏi này chưa bao giờ tôi nghĩ tới. Nếu người ta hỏi tôi có được cứu rỗi không ở một góc phố ồn ào xô bồ nào đó hay ở lối vào một khu thương mại lớn ở Los Angeles hay Jacksonville, Florida thì tôi sẽ nghĩ trong đầu phải chăng những người này đơn thuần chỉ là thiếu giáo dục, chất phác hay là những người chủ trương thuyết cơ bản cố ý phá vỡ bầu khí yên tịnh trong đầu tôi bằng những câu hỏi xấc xược như vậy ? 

Tuy nhiên, đây là câu hỏi quan trọng chúng ta cần phải suy nghĩ và đặt thành vấn đề, nhất là chúng ta là người công giáo lại ít biết nhiều về danh từ cứu chuộc trong kinh thánh và cũng không thường phải trả lời những câu hỏi đặc biệt như thế này. Nếu sau này có ai hỏi chúng ta có được cứu rỗi không, thì chúng ta có thể đã có ít nhiều tư tưởng trong đầu rồi, và có lẽ chúng ta sẽ vui mừng và ngạc nhiên về kết quả của những suy nghĩ của chúng ta.

 

KIẾN TRÚC SƯ CỦA NIỀM TIN KITO GIÁO 

Theo bài đọc 2 hôm nay thư gửi tín hữu Do Thái (Dt 12:5-7,11-13), đời sống người Kito hữu đã được truyền hứng không những bởi đức tin gương mẫu của các tổ phụ trong cựu ước (12:1) mà còn trên hết nữa bởi Chúa Giesu. Là kiến trúc sư của niềm tin Kito giáo, chính Chúa Giesu đã phải chịu cực hình trên thập giá trước khi khải hoàn vinh quang (12:2). Suy niệm về sự đau khổ của Người sẽ giúp chúng ta có can đảm để tiếp tục chiến đấu, nếu cần cũng phải đổ máu (12:3-4). Người Kito hữu nên để ý đến chính những đau khổ của mình như những sửa đổi dễ thương của Chúa là đấng yêu thương chúng ta như cha yêu thương con cái vậy.

 

CẦU NGUYÊN CHO PHẦN RỖI CỦA THA NHÂN 

Ngày 27 tháng 8 Giáo Hội mừng nhớ thánh Monica, mẹ thánh Augustine. Nếu ai muốn cầu nguyện cho người nhà hay người mình yêu thì nên cầu xin thánh Monica. Tôi đã được nói chuyên với nhiều bậc cha mẹ rất lo lắng cho con cái, tôi thường nói với họ về thánh Monica, một vị thánh rất hay cứu giúp các cha mẹ và con cái trong những lúc buồn phiền chán nản, bởi vì chính thánh nhân đã từng thắc măc đặt câu hỏi: “Khi nào và làm sao để con tôi được cứu rỗi?”. Thánh Monica đã phải nhẫn nại chờ đợi rất lâu để con mình là Augustine trở lại Kito giáo.

Monica có nhiều lý do để lo buồn áy náy về cậu quí tử này. Lúc 18 tuổi, Augustine có bồ và có một đứa con, anh lại gia nhập đạo Manichees, một lạc giáo được giảng dạy từ thế kỷ 3 đến thế kỷ 7 do Manichacus, người Ba Tư khởi xướng, kết hợp giữa các yếu tố bái hóa giáo (Zoroastrianism), ngộ đạo thuyết (Gnosticism) và Kito giáo. Đạo này chủ trương nhị nguyên – thiện và ác song hành - ảnh hưởng rất mạnh đến các chi nhánh của giáo phái Cathari…Khuyên răn thế nào cũng không được, trái lại chỉ làm cho anh chàng càng bướng bỉnh xa lánh đường ngay nẻo chính. Bà Monica đã phải đi gặp giám mục để xin giúp đỡ, nhưng ngài cũng chẳng làm gì khác là khuyên bà: “Đừng đụng đến hắn nữa, cứ cầu nguyện đi”. Bà đã cầu nguyện, và hình như Chúa cũng có vẻ không muốn nghe lời cầu của bà. Bất thần Augustine căng buồm đi Rome dù bà cầu khẩn Chúa ngăn cản anh chàng. Nhưng Thiên Chúa đã hiểu ý muốn chân thành của bà và ở Rome, Augustine đã học hỏi đủ, suy nghĩ và từ bỏ Manichees. Nhưng anh ta vẫn chưa phải là Kito hữu, cho đến khi ....

 

ĐÔI LỜI KẾT: NHẪN NẠI, TRUNG THÀNH VÀ HY VỌNG 

Thánh Monica là một thánh khá phổ thông được nhiều người biết đến. Thánh nhân có nhiều đức tính đặc biệt: Trước tiên là tính Nhẫn Nại. Bà nhẫn nại với chồng và với con, đứa con trai tính tình có thể nói là bất trị. Chỉ đến năm cuối đời của Monica, Augustine mới trở lại Kito Giáo. Monica là mẫu mực của lòng Trung Thành. Bà tin tưởng vào đấng quan phòng trong khi sống trong đen tối và mơ hồ. Bà là gương mẫu của Hy Vọng. Trong khi nói chuyện với con trai ở Ostia / Rome, cả hai cùng đăm chiêu nhìn ra biển cả và suy nghĩ về vấn đề Sống và Chết. Chúng ta hãy nghe những lời thú tội của Augustine về đức tin bền bỉ của mẹ mình: 

Ngày mẹ con lìa đời đang đến gần. Lạy Chúa! Chúa biết ngày đó nhưng con không biết…Mẹ con nói: ‘Con ơi, đối với mẹ, đời này chẳng có gì làm cho mẹ hạnh phúc cả. Mẹ không hiểu tại sao mẹ còn hiện diện ở đây, bởi vì mẹ chẳng còn hy vọng gì ở trần gian này nữa. Mẹ chỉ có một lý do muốn sống lâu hơn một chút là để nhìn thấy con trở thành người Kito hữu Công giáo trước khi mẹ chết. Thiên Chúa đã không tiếc cho mẹ đủ thứ quà tặng, vì mẹ biết rằng con cũng từ chối hạnh phúc trần gian để làm tôi tớ Người.’” 

Những lời cầu khẩn Chúa và sự chứng giám bền bỉ, dễ thương trong thầm lặng này của thánh Monica đã mang lại kết quả cho toàn thể Giáo Hội. Augustine đã chịu phép rửa tội năm 387 và gần 10 năm sau đó ngài trở thành giám mục của Hippo ở Bắc Phi Châu. Chỉ vào năm cuối đời của bà Monica, Augustine mới trở lại Kito giáo. Như vậy là mất 33 năm trời, nhưng Thiên Chúa đã đáp ứng lời cầu khẩn của Monica một cách mà bà không thể ngờ được. Augustine đã trở thành thánh và là một thánh tiến sĩ của Giáo Hội. 

Khi chúng ta mừng kỷ niệm kính nhớ thánh Monica, chúng ta hãy cám ơn cha mẹ, anh chị em, bạn bè chúng ta vì niềm tin bình thường của họ. Họ là những mẫu mực của niềm tin vĩ đại, lòng trung thành, nhẫn nại và hy vọng của chúng ta. Những người này đã giúp chúng ta biết ước mong và tận hưởng  ơn cứu độ bây giờ và mãi mãi về sau. 

Fleming Island, Florida

August  25, 2013

NTC

Tác giả: Bác sĩ Ng Tiến Cảnh, MD.

Nguyện xin THIÊN CHÚA chúc phúc và trả công bội hậu cho hết thảy những ai đang nỗ lực "chắp cánh" cho Quê hương và GHVN bay lên!