Trang Chủ Hòa Bình là kết quả của Công Lý và Tình Liên Đới (Is 32,17; Gc 3,18; Srs 39) - Peace As The Fruit Of Justice and Solidarity Quà tặng Tin Mừng
Lm. Đỗ Vân Lực, op.
Bài Viết Của
Lm. Đỗ Vân Lực, op.
TUYỆT VỜI
VAN XIN CÁT BỤI
TUYỆT VỜI
TỪ ÐỈNH NON CAO
TRÁCH NHIỆM LIÊN ĐỚI
TÔI MUỐN SỐNG HẠNH PHÚC
TÌNH YÊU VÀ QUYỀN BÍNH
TÌNH CA SỐ MỘT
THU HUYỀN
NỖI NIỀM
NIỀM RIÊNG
NHƯ MỘT CÁNH HỒNG
NHƯ MƠ
Nguồn Ơn Thác Ðổ
NHÌN LẠI “NGHI THỨC THÁNH LỄ 2006”
MẦU NHIỆM SỰ SỐNG
MÁU ÐÀO KHAI HOA
LỠ LÀNG NHÂN DUYÊN
KINH MÂN CÔI
KIẾP SAU
VŨ KHÚC NGHÊ THƯỜNG
KHOẢNG TRỐNG
CON CÒ VÀ CÁI CỐNG
CÕI LÒNG GÓA PHỤ
CHÓI CHANG
CHIỀU LÊN CƠN MƯA
BÔNG SEN VÀ THẬP GIÁ
BỐC LỬA
BÀI CA HOANG ÐỊA
SẮC NƯỚC HƯƠNG TRỜI

  Kỷ niệm 150 năm Ðức Mẹ Hiện Ra tại Lộ Ðức

       Đức Mẹ hiện ra lần cuối cùng vào ngày 16/7/1858

Maria, Mẹ chúng con !

Đoàn con lê bước mỏi mòn đến nơi

Mẹ xưng vô nhiễm tội đời

Mẹ đầy ơn phúc đất trời tôn vinh.

  

Chúng con chung một lời kinh,

Ca khen Danh Mẹ trong Thành Mẹ yêu.

Từ tòa vinh hiển cao siêu,

Xin nghe muôn giọng sớm chiều nỉ non.

  

Nhớ xưa băng giá tiết đông,

Hai người bạn trẻ khóc ròng ngày đêm,

cùng Bernadette mon men,

khắp miền đồi núi kiếm tìm củi khô.

Gom chung từng bó đút lò,

tỏa làn hơi ấm thơm tho khắp nhà.

………………………………..

Hướng về Mát-sá-bi-en,

Dù cho chân yếu tay mềm thô sơ,

Tấm thân bồ liễu đào tơ,

Làm sao bước tới bến bờ ước mong.

   

Bỗng trời chuyển dạ sang đông,

ầm ầm chấn động cả vùng tâm tư,   

Trên đồng nội cỏ âm u,

 

Gió như tỏa nhẹ hương thu bên hồ.

 

Thình lình từ tảng đá to,

một luồng ánh sáng chiếu vô gian trần.

Bước đi từng bước nhẹ nhàng,

đến bên em bé Mẹ ban lời chào.

   

Mắt em tràn ngập ánh sao,

Say sưa ngắm Mẹ lạc vào cõi tiên ,

Nhìn tôn nhan Mẹ dịu hiền,

tưởng như thấy Chúa sống trên cõi đời.

   

Quanh tà áo Mẹ rạng ngời,

hàng ngàn bông huệ muôn đời trinh nguyên,

trên vai một dải thanh thiên,

như mây thấp thoáng bay trên vòm trời.

   

Dưới chân Hiền Mẫu tuyệt vời,

Bé thơ uống mãi muôn lời Mẹ khuyên,

Phép mầu từ ngón tay tiên,

dương cao Thánh Giá trên miền phù du.

   

Trên tay Mẹ rất nhân từ,

Mân Côi chuỗi ngọc sáng như mặt trời,

lời kinh ân sủng lên ngôi,

con đường chân lý sáng ngời triều thiên.

  

Bernadette cứ ngạc nhiên,

Làm sao tảng đá lại nên duyên trời ?!

Vui ca miệng hát vang lời,

“Ave” thánh đức góc trời ngân vang.

   

Ðẹp thay dáng Mẹ dịu dàng,

Làm sao gặp Mẹ một lần nữa đây ?

để xem tình Mẹ cao dầy,

để nghe Mẹ dạy điều này điều kia.

   

Mẹ thương Mẹ lại hiện ra

Nhưng không cho biết tên Bà là ai.

Bé thơ ngần ngại đường dài,

có phường quỷ dữ tác oai dân lành.

     

Bỗng nhiên dòng nước trong xanh,

vọt lên cho thỏa lòng thành thế nhân,

Ngăn cơn khủng hoảng tinh thần,

Mẹ cười xoa dịu muôn phần khổ đau.

     

“Mẹ từ muôn chốn trời cao,

viếng thăm Lộ Ðức ngày nào, nhớ không,

chúng con một kiếp nô vong,

làm chi đáp lại tấm lòng Mẹ yêu ?

      

Mười lăm lần có bao nhiêu,

Mẹ ơi, Hang Ðá sớm chiều viếng thăm

bạn bè thân thuộc xa gần,

ước mong Mẹ sớm ân cần lắng nghe !”

      

“Nghe lời Mẹ sắp tỉ tê,

Con yêu dấu hỡi, Mẹ thề với con,

Phúc vinh chiếu sáng xác hồn,

Thiên đàng là chốn nghỉ yên muôn đời.”

       

Ngày ngày tín hữu khắp nơi,

tuốn về đại hội đất trời bao la,

từng giờ từng phút trôi qua,

mong ngày Mẹ đến, chan hòa niềm vui.

      

Dung nhan Mẹ tựa mặt trời,

Thương lên ánh mắt sáng ngời tâm can.

Khi nhìn vạn vật trần gian,

Mẹ như thấy cả Thiên đàng vô biên.  

  

Giáo dân từ khắp mọi miền,

tiến về ngày thánh thỏa niềm ước mong.

Kỷ nguyên le lói hừng đông,

mau đưa nhân loại thoát vòng lầm than.

      

Ôi thôi, Mẹ đã xa dần,

Làm sao gặp Mẹ một lần nữa thôi ?

bé thơ không ngớt bồi hồi,

giữ niềm hy vọng suốt đời trong tim.

    

Hai lần cô bé chăn chiên,

trở về Hang Ðá quỳ bên đường mòn,

để cầu cùng Ðấng chí tôn,

nhưng luồng ánh sáng chẳng còn chiếu soi.

     

“Tin đồn Hang Ðá là nơi,

do tôi hư cấu cảnh đời quan chiêm,

Mẹ tôi than khóc ngày đêm,

không cho tôi tiếp tục lên đỉnh đồi.”

     

Nhưng trong một thoáng mây trôi,

Bà vô danh lại bên đồi hiện ra,

Khi nhìn vào ánh mắt Bà,

bé thơ lại thấy chan hòa bình an.

     

“Phong ba dù có hoành hành,

Có ngày sẽ biến rất nhanh, con à,

Bây giờ dũng khí phát ra,

Con càng mạnh sức vượt qua dễ dàng.”

   

 Bé thơ nguyện cả tâm can :

“Mẹ ơi, Mẹ muốn con làm gì đây ?”

“Mong con cầu nguyện suốt ngày,

Cho người tội lỗi đó đây trở về.”

 

Ba lần nài nỉ vỗ về,

Mẹ thương nhắn nhủ kẻ mê hồng trần,

“Ăn năn, thống hối, ăn năn !”

Mọi người phải quyết “ăn năn” tức thì

      

“Con ơi, cắn cỏ đắng đi,

cỏ từ đất sét mọc lì khắp nơi,

con mau cúi xuống mặt đồi,

cào cho mặt đất bụi trời tung bay.

     

“Con ơi, hãy đến suối này,

uống cho thỏa dạ, cho say ân tình,

tắm nơi dòng nước trong lành,

rửa cho sạch hết nợ nần thế gian.”

   

Dòng sông “Gave” đó ngỡ ngàng,

đưa cô lên cõi mơ màng chân mây,

nhưng từ khe đá cao dầy,

ai ra tín hiệu cô bay xuống trần.

      

Cô đào cô vét đất lên,

thấy ngay dòng suối giữa miền hoang vu,

bùn lầy nước đọng ao tù,

từ lòng đất lạnh chảy vô cuộc đời.

Ôi nguồn sống mới tự trời,

bệnh nhân hồi phục, muôn người thương nhau,

ôi con suối thật nhiệm mầu,

làm sao tả hết ân sâu nghĩa dầy ?

 

Trần gian nhộn nhịp vui say,

Vì Thiên Chúa đến cứu bầy tội nhân,

Câu ca tiếng hát vang ngân,

trong lòng Giáo Hội ngàn lần “Ave !”

      

 

Hỡi người trần thế u mê,

hồng ân trời bể đổ về mênh mông,

Có ai kinh ngạc hay không,

Tên mình là thánh, là hồng ân sâu,

là kỳ công rất nhiệm mầu,

từ nguồn Thập tự, ai nào có hay ?

    

Ba lần khẩn thiết van nài,

Thương cô mục tử u hoài ngàn năm,

Ðức Bà mở lượng từ tâm,

Đáp lời cô bé nài van đêm ngày.

     

Khi xưa trên cõi đời này,

Maria đã tỏ bày bí danh,

cho cô mục tử hiền lành,

nhưng người trần thế vô tình quên đi.

      

Nữ Trinh Vô Nhiễm từ bi,

Niềm tin nơi Mẹ khắc ghi muôn đời.

Vì thương, Mẹ đã nghe lời,

tỏ bày danh thánh cho người cậy trông.  

  

Trong cây nến cháy lạ lùng,

Bàn tay cô bé vẫn không hề gì

Bao nhiêu người vẫn hồ nghi,

xoay chiều đổi hướng trở về niềm tin.

   

  

Chỉ nơi Hang Ðá an bình

nguồn ân thác đổ lung linh sóng tình

Nơi đây vang tiếng cầu xin,

Mẹ thương giáng phúc khắp miền nhân gian.

Xin cùng tất cả thân nhân,

sống nơi thành thị, xả thân cứu đời,

đem hòa bình đến muôn nơi,

cho người hiệp nhất, tông đồ sánh vai.

Maria, Mẹ Chúa Trời,

Xin thương nhìn lớp sóng đời nhấp nhô,

dẫn con đến Chúa Kitô,

Nước Trời hiển trị thiên thu chói ngời.

Nữ Trinh sắc nước hương trời,

đức tin ngàn dặm muôn đời chiếu soi,

nhưng sao Mẹ chẳng hé môi

khi quay trở lại với người trần gian ? 

Vân Thanh

(Kỷ niệm 150 năm Ðức Mẹ Hiện Ra tại Lộ Ðức)

 

Nguyên văn :  Ave Maria of Lourdes  

1. O Mary, our Mother,
We come to this place;
Where you who were sinless,
Appeared full of grace. 
 

2. We sing of your story,
In this your City;
From your heights of glory,
Deign to hear our song.


3. One day Bernadette
Gathered firewood,
With two young friends
Who wept from the cold.

5. A cold surprised her,
A noise startled her,
But yet on the prairie
The wind remained still.
 

6. The depth of the rock,
Shone instantly with brightness;
When the Blessed Lady
Approached and greeted the child.
 

7. The appearance of pure white,
Revealed to the eyes;
A true and living presence,
Which spoke of Our Lord.

8. With the adornment
Of the immortal lily,
She wore as a sash
A ribbon of sky.
 

9. At the feet of her Mother,
The child was taught,
The power of an ancient gesture:
The Sign of the Cross.
 

10. The beads of a Rosary
Hung from her hand;
As the blessed prayer
Showed forth the true path.
 

11. Bernadette remained in wonder
Before the blessed rock;
As she repeated with joy
The song of «Ave».
 

12. The Lady was so beautiful,
How to see her again?
What does she desire of me?
How to know for sure?
 

13. The Lady returned
Without revealing her name;
The child, overcome,
Feared an attack of the demon.

14. With surprising rapidity
The holy water flowed forth;
The Lady cast a smile.
Over the timid, fearful child.


15. «You have come down from heaven,
To visit us in Lourdes;
But we are poor and unknown creatures,
Who could we be for you?»

16. «Come here, I pray you,
To the Grotto fifteen times;
And here with your friends,
Listen carefully to my voice.»

17. «O dear, generous child
One day I promise with all my heart;
To make you shine with happiness
In heaven, for all eternity.»

18. The faithful crowd, believing,
Returned day after day;
And with the humble visionary;
Sought patiently the Lady’s return.

19. Her eyes shone from within,
Her face, radiant with purest light;
For she sensed the presence in what she saw,
Of a blessed world without end.

20. The faithful people
Hastened to the day;
When a wholly new era,
Would begin for one and all.

21. The Lady departed;
How to see her again?
The child, full of wonder,
Held fast to her hope.
 

22. Twice the young shepherdess
Returned to the Grotto to pray
Where there was no other light
But that from the rock. 
 

23. «They say that at the Grotto
I invented all I saw;
Even my mother wept,
And wished to keep me from my sight»

24. The unknown Lady
Reappeared very soon;
And once in her gaze
The child again found her peace. 
 

25. «Know well that the storms
Will one day pass by;
And may your courage now return,
May you go from strength to strength.» 
 

26. The child implored her:
«What is it your heart says?»
«I would like that we pray
For sinners everywhere.»
 

27. The Lady three times
Announced with insistence:
«Penance, penance, penance!»
«Penance» for all. 
 

28. «Eat of the bitter herb
Which grows from the clay;
And then bend towards the earth
And scrape in the dust.» 
 

29. «To this blessed fountain
Come and drink;
In these waters pure and holy,
Bathe, there wash yourself.» 
 

30. The River Gave flows just nearby,
It draws her for an instant;
And then a sign cleft in the rock
Draws the child back once more. 
 

31. She scrapes and digs,
And soon she shes;
Water, full of mire and mud,
Flowing from the ground. 
 

32. O source of life,
You restore us to health;
O blessed fountain,
How to sing of your grace?

39. The earth rings with joy,
For the living God has come to save us;
And once again, the Church sings out
The song of the «Ave!»

40. O ye children of earth
Who receive this great gift;
Ask «What is this mystery
Of your blessed and holy name?» 
 

41. Thrice now the Shepherdess
Humbly repeated the same prayer;
The Lady bid her welcome,
And responded to her plea. 
 

42. Mary then on earth
Gave up her secret name;
To this young shepherdess
Whom all had ignored. 
 

43. O Immaculate Virgin
In you we put our faith;
As you finally revealed
Your true and holy name.
 

44. The candle which burns
Miraculously spares the child’s fingers;
And suddenly the doubters
Turn into believers.

49. The Grotto where we pray
Is a place of great peace;
It is there that Mary
Pours forth her blessings.

50. With all those we love
In this our city;
Let us together be apostles
Of peace and unity.
 

54. Without end, O Mary,
Lead us to Christ ;
And may the God of the Host
Reign ever in our hearts.

45. The faithful Virgin
Returns but does not speak;
But she is more beautiful now,
Than ever she was before.


   

Tác giả: Lm. Đỗ Vân Lực, op.

Nguyện xin THIÊN CHÚA chúc phúc và trả công bội hậu cho hết thảy những ai đang nỗ lực "chắp cánh" cho Quê hương và GHVN bay lên!