Trang Chủ Hòa Bình là kết quả của Công Lý và Tình Liên Đới (Is 32,17; Gc 3,18; Srs 39) - Peace As The Fruit Of Justice and Solidarity Quà tặng Tin Mừng
Lm. Giuse Ngô Mạnh Điệp
Bài Viết Của
Lm. Giuse Ngô Mạnh Điệp
Chuyện mỗi tuần – Phụng vụ - nơi gặp gỡ Đức Kitô (tt) – Tông thư số 12...
Chuyện mỗi tuần – chuyện về “Những Khao Khát của Thầy”…
Tản mạn ngày Giỗ Đầu của Huynh Trưởng Giuse Đỗ Bá Ái…
Chuyện mỗi tuần – chuyện về thừa sai Pierre, Auguste Gallioz – Cố Thiết ( 1882 – 1954)
Chuyễn mỗi tuần – chuyện về thừa sai Eugène Garnier – Cố Minh (1862 – 1952)
Chuyện mỗi tuần – chuyện về Thừa Sai Jean Gagnaire – Cố Định (1861 – 1931).
Chuyện mỗi tuần – chuyện về Linh Mục Thừa Sai Eugène DURAND (1864-1932)
Câu chuyện về lệnh truyền của Chúa dành cho các môn đệ trước khi các ông lên đường rao giảng…
Chuyện mỗi tuần – Lời “giải oan” cho chị Mác-ta…
Chuyện về Nhà Truyền Giáo Dorgeville – Cố Sĩ (1881 – 1967)
Chuyện về các Thừa Sai MEP - Cha Roger Delsuc – Cố Sáng – 1927 – 1974
Chuyện mỗi tuần – chuyện về người quét sân…
Chuyện mỗi tuần – chuyện về các Thừa Sai MEP - Cha Gaston DEGAS – 1880 - 1907
Chuyện về các Thừa Sai MEP - Cha Claude Charmot – 1922-1982 (tiếp theo)
Chuyện về các Thừa Sai MEP - Cha Claude – Émile – Marie Charmot…
Câu chuyện về Cha Victor Caillon (1906- 1983) – tiếp theo
Chuyện mỗi tuần – Chuyện về các Thừa Sai MEP
Chuyện mỗi tuần – chuyện về các Thừa Sai – MEP - Cha Cyprien-Théophile Brugidou (1887 – 1962)
Chuyện mỗi tuần – chuyện về các thừa sai MEP Cha BÉLIARD Donatien – Cố Phước (1913 – 1974)
Chuyện mỗi tuần – Chuyện về các Thừa sai MEP (Cha Alexis BOIVIN – Cố Nhã (1870 – 1923))
Chuyện mỗi tuần – Chuyện về các Thừa sai MEP (tiếp theo)
Chuyện mỗi tuần – Chuyện về các Thừa Sai MEP (tiếp theo)
Chuyện mỗi tuần – chuyện về các Thừa sai MEP (tiếp theo)
Chuyện mỗi tuần – Chuyện về các nhà Truyền Giáo - Thừa sai Paris
Chuyện mỗi tuần – câu chuyện về các nhà truyền giáo của Hội Thừa Sai – Paris…
Chuyện mỗi tuần – Chuyến hành hương viếng Mẹ…
Huấn giáo của Đức Thánh Cha Phanxicô sau chuyến Tông Du Hungary trong buổi tiếp kiến chung sáng thứ tư ngày 3 – 5 – 2023 tại Quảng trường Thánh Phê-rô…
Bài giáo lý XII của Đức Thánh Cha Phanxicô với đề tài : Các đan sĩ là sức mạnh vô hình hổ trợ Giáo Hội và việc truyền giáo trong Giáo Hội…
Bài giáo lý XI của Đức Thánh Cha trong loạt bài về lòng nhiệt thành truyền giáo…Và chủ đề tuần này là : Người Ki-tô hữu hãy sẵn sàng để làm chứng cho Đức Kitô…
Bài giáo lý X của Đức Thánh Cha Phanxicô trong loạt bài trình bày về lòng nhiệt thành loan báo Tin Mừng – niềm đam mê loan báo Tin Mừng…
Bài giáo lý IX trong loạt bài về “Lòng say mê loan báo Tin Mừng – Lòng nhiệt thành Tông Đồ” với chủ đề “Trở thành Kitô hữu không nhờ trang điểm nhưng nhờ Chúa Giêsu biến đổi tâm hồn”…
Bài giáo lý VIII của Đức Thánh Cha Phanxicô trình bày trong buổi tiếp kiến chung thứ tư ngày 22 – 3 – 2023 với chủ đề: “Cách thế đầu tiên để loan báo Tin Mừng là làm chứng tá”…
Bài VII trong loạt bài giáo lý về Lòng say mê loan báo Tin Mừng – Lòng nhiệt thành Tông Đồ…Bài giáo lý tuần này có chủ đề: Là Tông Đồ trong một Giáo Hội tông truyền
Bài VI trong loạt bài giáo lý của Đức Thánh Cha về lòng say mê loan báo Tin Mừng – lòng nhiệt thành Tông Đồ
Chuyện mỗi tuần - Huấn dụ của Đức Thánh Cha : Phúc Âm không phải là “một đảng phái chính trị, một ý thức hệ, một câu lạc bộ”…
Chuyện mỗi tuần – lời mời gọi của Đức Thánh Cha : Hãy loan báo Tin Mừng với sự khiêm nhường và hiền lành – không dựa vào của cải vật chất – và cùng đi với nhau…
Chuyện mỗi tuần – Chuyện về lời kêu gọi : Đừng khai thác bóc lột Châu Phi nữa!
Chuyện mỗi tuần – Bài giáo lý III về Niềm say mê loan bao Tin Mừng và lòng nhiệt thành Tông Đồ với chủ đề tuần này: Niềm vui loan truyền Phúc Âm…
Chuyện mỗi tuần – Bài giáo lý II về “Niềm say mê loan báo Tin Mừng và lòng nhiệt thành Tông Đồ” của Đức Thánh Cha Phanxicô…
Chuyện mỗi tuần – Bài giáo lý I về chủ đề “Say mê loan báo Tin Mừng : nhiệt tâm tông đồ của người tin Chúa”
NHỊP SỐNG TRONG TUẦN - TUẦN IV / TN /A

 

Từ thứ hai  ngày  30 / 1  đến  thứ bảy  ngày 4 / 2  -  2017

 

Thứ hai ngày  30 / 1  - Mùng  Ba  Tết  Đinh Dậu  -   Mc  5  ,  1-  20

Nội dung Tin Mừng

  • Chúa  Giê-su trừ quỷ và chữa lành cho một người bị ám và vẫn sống trong nghĩa trang...

  • Bầy quỷ - tên là đạo binh – xin nhập vào đàn heo ...

  • Người được chữa lành xin đi theo Chúa ...

  • Chúa khuyên anh trở lại với thân nhân và lên tiếng ca tụng hồng ân chữa lành của Thiên Chúa .

Những Lời đáng ghi nhớ

  • “ Thật vậy , Đức Giê-su đã bảo nó : “ Thần ô uế kia , xuất khỏi người này !” ( c . 8)

  • Khi Người xuống thuyền , thì kẻ trước kia bị quỷ ám nài xin được ở với Người . Nhưng Người không cho phép  . Người bảo “ Anh cứ về nhà với thân nhân , và tường thuật lại cho họ biết mọi điều Chúa đã làm cho anh , và Người thương xót anh như thế nào.” (  cc . 18 &19 )

Một vài suy nghĩ

Dĩ nhiên ngày mùng ba Tết có bài  đọc riêng cho Phụng Vụ Thánh Lễ xin ơn thánh hóa công việc làm ăn...Sở dĩ vẫn muốn giữ bài Tin Mừng của thứ hai sau Chúa Nhật IV là để cho việc suy gẫm Lời Chúa được liên tục theo giòng  Phụng Vụ của cả năm ...

Mọi công việc của Chúa làm đều nhằm mục đích “ thánh hóa “ – nghĩa là làm cho người ta nên thánh - hay nói cách khác – làm cho người ta nên sạch , nên trong trước mặt Thiên Chúa cũng như  trước mặt con người ... Xin ơn thánh hóa công việc làm ăn cũng là xin cho chúng ta làm ăn sạch và trong , đủ can đảm để làm ăn sạch và trong ... Đơn giản là vì – trong sinh hoạt thường ngày – những người con Chúa nói riêng và tất cả những người thiện chí nói chung đều liên tục bị thứ quỷ - mệnh danh là Đạo  Binh – thử thách , cám dỗ ... để  sống và làm việc không lành , không trong ...gây tai họa cho gia đình nhân loại...

Những bức thư tình đọc được đầu năm Đinh  Dậu

Bức thứ nhất  :  thư Bồ Nhí gửi Bà Vợ ...

Thưa Bà ,

Dù chúng ta vô cùng xung khắc , chúng ta vẫn phải nhất trí một điều : chồng ba là đàn ông ...

Mà đàn ông thì sao ?  Đàn ông thì ham thích nhiều thứ ... Ham thich  đến mãnh liệt ...

Và , bà đừng dấu em ,  bà hãy công nhận rằng : phụ nữ chúng ta yêu đàn ông vì họ ham thích và biết cách thực hiện nó ... Chúng ta cũng ham thích nhưng thực hiện chủ yếu bằng cách mua nó ...Cánh đàn ông là vậy : ông thì thích máy móc , ông thì thích kiến trúc , ông thích vật lý và hóa học , có ông – dại hơn một chút – lại đi thích thơ văn ... Toàn là những cái thích có lợi cho xã hội không hà ...

Tuy nhiên đàn ông không chỉ ham thích một thứ ... Nếu gà chỉ thích giun , bò chỉ thích cỏ tươi hay thỏ chỉ thích củ cải ... thì đàn ông lại thích đa dạng ... Chuyện ấy trong đá bóng , trong ẩm thực ,  trong bia bọt thì không sao , nhưng trong vấn đề phụ nữ ... thì tính đa dạng của nó làm cuộc sống thêm rắc rối ...

Bà thân mến ,

Em tin rằng bà có rất nhiều ưu điểm ... Sở dĩ em quen ông là do ông ấy thông minh ( chứ không phải vì tiền như thiên hạ vẫn đồn !) Và , một người thông minh không khi nào chọn vợ quá kém ... Thậm chí chẳng những bà không quá kém mà còn rất nổi bật ở nhiều phương diện ...Theo như ông tiết lộ một cách đầy thành kính rằng : bà nấu ăn ngon , bà rửa bát sạch , bà lau nhà bóng và bà đi chợ rẻ ... Bà còn đối xử tốt với chó , mèo ... Em xin thú thực : tất cả các phương diện đó , em đều thua bà . Khi em nấu món canh thì ai cũng nghĩ là món xào . Khi em rửa bát , tốt nhất là lúc dùng đến thì phải đi rửa lại . Khi em lau hay quét nhà , em để đống rác chỗ nọ chỗ kia . Chợ duy nhất em đi là chợ mỹ phẩm . Còn chó . mèo ... thì em chỉ nuôi chúng trong tranh ...

Thế nhưng ông vẫn thích em ... Tiện đây xin tiết lộ : thời gian thích không hề ngắn , cường độ thích không hề yếu và chi phí thích không hề thấp ... Bà kinh ngạc ư ? Bà không tin ư ? Bà nhớ rõ là ông vẫn về nhà , vẫn ăn cơm tối , vẫn lịch sự với bà mà .... Bà cảm giác là chẳng có kẽ hở nào để em có thể lọt vào cái pháo đài do bà xây dựng , canh gác và tuần tra ...

Em xin phép không đi vào chi tiết . Em chỉ nói một cách văn học rằng : không có gì ngăn cản được con tim ... Nhất là một con tim già  lao về một con tim trẻ ... Như trên đã nói  :  em thua bà về một tỷ thứ !  Đúng là một tỷ , chẳng bớt phần nào ! Nhưng em lại hơn bà hai tỷ ... Bà sẽ gầm lên ... Bà sẽ quát : hơn ở chỗ nào ?

Thưa bà , những thứ em hơn lại vô cùng vớ vẩn ... Em thành thật tin như thế  ... Nhưng đàn ông , tiếc thay, lại không chịu tin như vậy !

Em biết chớp chớp đôi mắt . Em biết ngồi gần ông mà lại vẹo người qua lại . Em biết đánh vào lưng ông hay đánh ở chỗ thấp hơn , vừa đánh vừa cong môi nhìn đi chỗ khác . Em biết hét lên khi thấy con sâu và ù té chạy khi gặp con thằn lằn ... Cái gì em cũng ngạc nhiên và nhờ ông giải thích . Em tin ông là vô địch về trí thức , về thể thao , và luôn thể hiện lòng tin ấy ra mồm . Mỗi lời nói của ông , với em , đều là chân lý . Em khâm phục khi ông uống bia . Em kiêu hãnh khi ông châm thuốc lá . Em ngồi nép mình khi ông tụ tập . Em lo lắng nhưng chẳng bao giờ tra hỏi lúc ông đi khuya . Và quan trọng nhất , thưa bà , da em trắng , eo em nhỏ , môi em đỏ và chân em chả khác gì chân dài . Em mặc váy hồng , em thắt nơ xanh và em dùng dầu thơm của Pháp . Nước Pháp , chắc bà cũng biết : vô địch về dầu thơm ...

Khi ở bên ông , em không ngốc và không tham lam như mấy phim truyền hình quay vội vàng mà bà vẫn xem đâu ạ ... Chúng em không hề bàn về tiền bạc . Hai người đều mơ tới ánh trăng , tới  những khát vọng chưa thực hiện được và đều thích nhìn sao trên trời . Hai người có thể xung đột vì một bài thơ , giận dỗi vì một bức tranh và bỏ ra về vì một bông hoa bày không đúng cách ( trong khi ông và bà giận dỗi vì mâm cơm , cãi nhau vì hóa đơn tiền điện và ra khỏi nhà vì chậu quần áo chưa phơi !) ...

Thưa bà ,

Đấy , em tới ông , ông tới em là như thế đấy . Nó thanh cao ... thì em không dám nói , nhưng nó cũng chẳng phàm tục như sách vụ án viết đâu ...Em xin bà hãy mừng vì điều đó ...

Tuy ông phạm tội , nhưng tội ấy cũng còn sang ... Bà hãy tự an ủi mình như thế  đi ...

Tại sao em viết thư này ? Tại vì em muốn xin trả lại ông cho bà ... Chúng em nhất trí : cái gì đẹp thì phải ngắn và chúng em đã ngắn đủ dài rồi  . Toàn bộ sự tinh tế của tình yêu nằm ở chỗ này , và bà không biết được ! Xin bà hãy dung tay đón ông về . Em xin lấy danh dự thề rằng : ông không sứt mẻ quá nhiều , đơn giản vì ông có nhiều đâu mà sứt mẻ ... Bà hãy coi ông như vừa sau chuyến du lịch mạo hiểm trở lại nhà . Cần chở che và sẵn sàng che chở .

Em đi đây . Cuộc sống là khám phá và em thích khám phá nhiều nơi . Bà đừng trách em . Bà cũng đừng tự trách mình . Khi em đến lứa tuổi của bà  , em cũng chẳng hơn gì bà đâu ...

Chúc bà vui khỏe  !

 

Thứ ba ngày  31  / 1 – Lê thánh Gioan  Boscô , linh mục -  Mc 5 , 21  - 43

Nội dung Tin Mừng

  • Chúa  Giê-su chữa lành người đàn bà bị băng huyết lâu năm ...

  • Chúa Giê-su cho con gái ông  trưởng hội đường  đã chết được sống lại ...

Những Lời đáng ghi nhớ

  • “ Người nói với bà ta  : “ Này con , lòng tin của con đã cứu chữa con . Con hãy về bình an và khỏi hẳn bệnh . “ ( c . 34)

  • “ Người cầm lất tay nó và nói : “ Ta-li-tha-kum” , có nghĩa là : “ Này bé , Thầy truyền cho con: trỗi dậy đi ! “ lập tức con bé đứng dậy và đi được , vì nó đã mười hai tuổi .”  ( cc . 41 & 42)

Một vài suy nghĩ

Chúa chữa lành một người bệnh lâu năm và cho một em bé đã chết được sống lại ... Sứ vụ của Người cốt lõi là như thế : chữa lành và cho sống lại ... Dĩ nhiên việc chữa lành  và cho sống lại về thể xác chỉ  là những việc mang tính diễn tả ... Cái chính và cần thiết là chữa lành  bệnh tật của tâm hồn trong hôm nay và cho sống lại vào thời sau hết ... Giáo Hội liên tục công cuộc chữa lành và cho sống lại này theo gương và theo lệnh truyền của Chúa ... Đời sống thánh Gioan Boscô chúng ta kính nhớ hôm nay là một mẫu gương ...

Gioan Boscô sinh ngày  15 tháng 8 năm 1815 trong một gia đình nông dân nước Ý ...

Năm 1835 , ngài vào Địai chủng Viện Torino và năm 1841 , ngài chịu chức Linh Mục ... Ngoài công việc quản xứ , ngài thường xuyên thăm viếng những người nhèo khó , tù nhân và bệnh nhân ...

Từ ngày  8 . 12 . 1841 , ngài bắt đầu tiếp nhận các trẻ em vô gia cư ...

Chủ trương giáo dục của ngài :  sống dịu hiền và tận tụy hy sinh như một người mẹ ...

Năm 1865 , dòng Salesien ra đời với mục đích chuyên lo giáo dục các trẻ em mồ côi nghèo khó ...

Thánh nhân qua đời ngày 30 . 1 . 1888

Một vài suy nghĩ

Bức  thư thứ 2  :  thư của Bà Vợ trả lời cô Bồ Nhí ...

Thưa cô ,

Tôi đã đọc thư của cô một cách bình tĩnh . Đúng như cô  đã nói : ở tuổi  tôi và ở địa vị của tôi , sự bình tĩnh có thừa ...

Này cô , việc chồng tôi có bồ nhí khiến tôi ngạc nhiên . Đó là cảm giác đầu tiên , và thành thật với cô , nó hơn cả cảm giác căm phẫn .

Vì sao vậy ?

Thưa  cô , vì tôi tin chắc rằng lão ( hãy gọi sự vật với đúng tên và đúng tuổi của nó , cô nhỉ ) đã đuối sức rồi , đấy là nói một cách chắc chắn , một cách không có gì phải bàn cãi cả ...

Khi viết thư cho tôi , cô có vẻ tự đắc pha chút hả hê . Cô cảm thấy mình giật được từ tay bà khác một mỏ vàng , và mình có những phẩm chất khác thường nên mới gặp may như thế ...

Cô nhầm thảm hại quá , cô ơi !

Quả thật lão là một cái mỏ . Hay nói chính xác hơn lão đã từng là một cái mỏ . Điều ấy là cách đây ba mươi năm về trước ... Cả thành phố đều phải công nhận chứ đâu phải cần một cô gái có trí tuệ siêu việt gì ...

Nhưng trên, trong  và dưới cái mỏ ấy , tôi đã đào , đã cuốc , đã đẽo , đã nổ mìn , khai thác rầm rộ , qui mô cả mấy chục năm nay rồi ...

Và giờ đây , mỏ chỉ còn có khung , còn lại là sự hoang tàn . Chỉ có đôi mắt ngốc của cô , chì có cặp môi dại của cô và chỉ có tí não khờ của cô mới không nhận ra điều đó ...

Cô vớ được lão khi tôi , trong chừng mực nào đó , đã mặc cho lão tự do . Cho lão có cảm giác sổng chuồng . Đàn ông sống bằng ảo tưởng , cô ạ . Và nuôi dưỡng cái ảo tưởng đó một cách khéo léo là nhiệm vụ của phụ nữ chúng ta .

Tôi không vui gì khi lão có bồ . Nhưng chớ nói rằng tôi quá hoảng sợ vì điều đó . Tôi quá hiểu đứa khác sẽ được bao nhiêu trong khi mình đã vớ bao nhiêu ... Phần của cô , hỡi ơi , thật thảm hại !!!

Cô khéo  là  ngây thơ và nhí nhảnh ... Cô té xỉu khi gặp thăn lằn và ngã lăn ra khi gặp tắc kè ... Dạ thưa cô, khi bằng tuổi cô , tôi cũng ngây thơ như thế . Nhưng lúc này , gặp hai của đấy , tôi chỉ đập một cái cho bẹp  dí là xong ...

Rồi cô khoe là cô biết chớp mắt , biết ngả đầu và biết cười he hé nghiêng nghiêng . Ôi dào , những trò đó ngày xưa tôi làm mãi . Và bây giờ vẫn có thể làm , thậm chí còn làm hay hơn cô ấy chứ . Nhưng vì mục đích gì , gặt hái gì khi mọi thứ đã no nê ? Cô nhìn lão trong quán cà-phê hạng sang . Trong com-lê và cà – vạt đắt tiền . Còn tôi có khá nhiều dịp ( nhiều hơn cả cần thiết ) nhìn lão trong quần đùi rộng , trong áo may-ô chả hiểu là màu gì nữa ... Và tôi cam đoan rằng : cái tôi nhìn mới là  cái thật . Cái cô nhìn là giả . Cô thừa biết thế mà ...Chẳng qua  cô tự dối mình . Cô chê tôi chỉ biết rửa bát , nấu cơm . Cô thương tôi , vì tôi chỉ chăm chăm lo cái nhà sạch bóng . Nhưng tôi lại thích vậy . Vì đấy là nhà tôi và lão chỉ có nửa phần.Còn lão có bóng hay không , có sạch hay không , lão phải tự lo . Tôi còn bận lo cho bản thân mình .

Tôi không chúi mũi vào bếp như cô tưởng và như lão tưởng chút nào . Tôi say mê đánh bài . Tôi nghiện làm đầu và giũa móng tay . Tôi ham thích “ tám” và hăng hái đi chùa . Tôi khoác áo lụa mỡ gà , khoác vòng cẩm thạch và tôi sắm đủ cho mình ( bằng tiền của lão , dĩ nhiên !)

Còn việc cô ngắm trăng cùng chàng , đọc  thơ cùng chàng hay đốt nến cùng chàng thì xin cô hãy tự nhiên. Những thứ vớ vẩn và phù du đó ngày xưa tôi cũng nghĩ là ghê gớm lắm . Nhưng tôi nhanh chóng phát hiện ra chúng suốt đời chỉ loanh quanh như thế , và chả lợi ích gì ! Chúng chỉ như hạt tiêu rắc vào bát phở , không hề bổ béo  gì , chỉ khiến nó dậy mùi . Mà mùi thì tôi đã chán . Chán không phải do tâm hồn tôi cằn cỗi , mà là do đã quá đủ rồi !

Cuối thư cô cho biết đã chuồn ra khỏi lão , hoặc lão đã chuồn ra khỏi cô  . Tôi chả hiểu ai thoát được ai . Nhưng chắc chắn là tôi suýt thoát . Tiếc quá ! Giá mà lão đi với cô , giá như lão ảo tưởng về sức mình ... thì tôi đã có cơ hội tuyệt vời để lại được tung tăng ...

Tôi tin chắc rằng mình tung tăng chả khi nào muộn , khi mình kiêu hãnh , mình không nghèo khó và mình có sự mặn mà . Những thứ đó , cô còn lâu mới đạt tới , cô bé đáng thương ơi !

Cô yên tâm  ...Tôi sẽ đón lão về , cáo chết  còn  quay đầu về núi , trong khi lão chả phải là cáo . Lão là người . Tôi cũng chả giày vò , chả đay nghiến chi đâu . Tôi không phải hàng tôm hàng cá . Tôi chỉ cười khẩy mà thôi . Một nụ cười mà đã làm lão nhớ đến cả chục năm ...

Chúc cô may mắn trên con đường chinh phục các lão khác . Thế gian chả thiếu ông già . Cô cứ việc xông lên .

Chào cô .

 

Thứ tư ngày  1 / 2  - Mc  6 , 1 – 6

Nội dung Tin Mừng

  • Những người đồng hương ngạc nhiên về Chúa Giê-su khi nghe Người giảng và chứng kiến những phép lạ Người làm ...

  • Nhưng họ lại không thoát được quan niệm hẹp hòi của họ về gốc gác trần thế của Người...

  • Tình trạng không đức tin ấy không thuận lợi  để các phép lạ được thể hiện ...

Những Lời đáng ghi nhớ

  • “ Đức Giê-su bảo họ : “  Ngôn sứ có bị rẻ rúng , thì cũng là ở chính quê hương mình , hay giữa đám bà con thân thuộc , và trong gia đình mình thôi .”  ( c . 4)

Một vài suy nghĩ

Là Thiên Chúa , Người có thể làm được tất cả ...

Thế nhưng điều kiện để làm và để việc Người làm có kết quả thì lại cần phài có thái độ của đức tin nơi con người ...

Đừng ngạc nhiên nếu – trong hôm nay – những việc của Thiên Chúa – qua Giáo Hội – vẫn có những kết quả khá là hạn chế , bởi vì đức tin vẫn chưa rõ ràng – nơi những người chưa tin thì đã đành mà nhất là nơi những người nghĩ rằng mình tin , nhưng thực sự còn rất mơ hồ ...

Bức  thư thứ 3  : thư của ông chồng gửi Vợ và Bồ Nhí

Hai bà thân mến !

Tôi đã đọc thư của bà nọ gửi cho bà kia . Tại sao tôi đọc được ư ? Tại vì các bà cả đời theo dõi tôi , rình rập tôi ,  chả lẽ không có phút nào tôi theo dõi lại ?

Đọc xong hai bức thư , tôi hơi buồn . Dù cố tỏ ra lịch sự để tỏ ra xứng đáng với bản thân mình , xứng đáng với tôi , nhưng các bà vẫn vênh váo và công kích lẫn nhau ...Bà nọ coi thường bà kia , cho bà kia là nạn nhân của mình ...

Thưa các bà ,

Có một điều chắc chắn hai bà không chịu hiểu : chính tôi mới là nạn nhân của hai bà ! Cả thế giới đều biết điều đó . Cả nhân loại tiến bộ đều lên án điều đó ...

Ai , nếu không phải hai bà , chỉ sau mười mấy năm , đã biến một chàng trai khỏe mạnh , đầy nhiệt tình , đầy sức sống như tôi thành một ông  - tuy chưa già  ( còn lâu tôi mới già !) -  nhưng gầy yếu , còm nhom, sơ sệt  ? Ai , nếu không phải hai bà , có lúc từng người một , ngày đêm tra khảo tôi , ép uổng tôi , vùi dập tôi ?

Trong công cuộc tàn phá tôi , cả hai bà  đều có rất nhiều điểm chung :  cùng nấu ăn dở , cùng mua cho tôi những chai bia dở và cùng bắt tôi đi coi những bộ phim dở ...

Nhưng hai bà , mỗi người đều có những đặc điểm riêng , ghê rợn ... Bà đầu tiên thích xuất hiện trong nhà với bộ đồ nhàu nát , với  đầu tóc rối bù cùng đôi dép chiếc nọ , chiếc kia ... Bà sau này xuất hiện nơi công cộng với quần soọc chật căng , với áo thủng ở lưng cùng đôi mắt xanh viền đỏ . Cả hai thứ ấy đều giết tôi , đều nện tôi chí tử về mặt tinh thần ...

Nếu bà thứ nhất sểnh ra là chạy tót sang hàng xóm , nghe thiên hạ kể về chồng thiên hạ , sau đó tự khai báo về chồng mình , thì bà thứ hai sểnh mắt ra là phóng thẳng tới quán cà-phê , nghe thứ nhạc cả thiên hạ nghe tuy chả đứa nào hiểu được câu nào ...

Nếu bà thứ nhất đay nghiến tôi bao giờ về thì bà thứ hai hỏi tôi bao giờ đi . Nếu bà thứ nhất kêu ca rằng tiền điện, tiền ga đã tăng  thì bà thứ hai than van son môi và phấn hồng sao không giảm giá ... Nếu bà thứ nhất khảo tôi về tiền lương thì bà thứ hai khảo tôi về quà tặng ... Cả hai bà , trong một phạm vi nào đó ,  đều lái tôi và đối xử với tôi như thể tôi là giám đốc nhà băng ...

Cho nên không lạ gì , cho tới phút này , nhiều lúc tôi ngạc nhiên là mình còn sống . Hoặc mình chưa ngồi trên chiếc xe lăn . Nhưng tôi cảm thấy rất rõ ràng , cái giờ phút đó cũng chả còn xa nữa ...

Đọc tới đây , chắc hai bà sẽ hỏi : Khổ như vậy sao ông ( bà thứ nhất gọi là ông) và sao anh ( bà thứ hai kêu là anh) vẫn đèo bồng ?

Khổ quá . Câu hỏi đó , chính tôi cũng thường tự hỏi mình . Và tôi cũng  mang ra hỏi bạn bè tôi , tức mấy gã đàn ông khác . Số phận của chúng cũng chả hơn gì . Và bọn tôi đành kết luận như thế này : cái kiếp đàn ông nó thế !

Nhân đây cũng nói luôn : kiếp đàn ông thật ra là kiếp vô cùng khổ cực ! Nhiều khi chả khác nào con ngựa, con trâu ( chẳng hề được như con dê mà nhân gian vẫn nói !) ...

Đàn ông sinh ra là để đàn bà lợi dụng , bóc lột ( đôi khi còn bóc lột thô bạo hơn cả cướp bóc !) , đè nén và hành hạ . Đàn ông sinh ra là để đàn bà sai đi mua đồ , sai lái xe , sai trả tiền , sai đón con , sai luôn cả việc ...đi ngủ !

Trong cái bể khổ mênh mông , bao la đó , sự khổ vì bồ nhí cũng chả nổi bật bao nhiêu . Nó chỉ được gom chung vào nỗi khổ ... vì các bà ... Đã là các bà thì một bà , hai bà hoặc ba bà ... cũng thế thôi ...

Hai bà thân mến ,

Giờ đây tôi đã tỉnh ra rồi . Tôi xin hai bà tha cho . Tôi không còn sức nữa .

Kể từ giớ phút này , tôi là một gã trai vô hại . Từ bỏ mọi mưu mô . Tôi ăn cơm nhà . Tôi ngủ giường nhà . Tôi nuôi một vài con chim , mua vài hòn non bộ , sắm mấy giò phong lan ... Tôi mở TV xem tiết mục “Thầy Thuốc Gia Đình” . Tóm lại , tôi hoàn lương toàn diện .

Hai bà đừng xỉa xói nhau nữa . Đừng so bì nhau nữa . Tôi đã đầu hàng . Tôi đứng giữa hai phe . Tôi xin ngừng bắn .

Bà nào định đi đâu , cứ đi . Bà nào đang ở đâu , cứ ở . Tôi cũng thế : tôi xin một phút bình yên .

Tha cho tôi đi nhé ...

 

Thứ năm ngày  2 / 2  -  Lễ Đức Mẹ dâng Chúa Giê-su vào Đền Thánh – Lc 2 , 22 - 40

Nội dung Tin Mừng

  • Đức Maria và thánh Giuse đưa Chúa Giê-su lên Giêrusalem để tiến dâng cho Chúa Cha theo  Luật ...

  • Ông Simêon bồng ẵm Chúa , cảm tạ hồng ân được tận mắt chiêm ngưỡng Chúa và nói tiên tri về Đức Maria ...

Những Lời đáng ghi nhớ

  • “ Vào lúc cha mẹ Hài Nhi Giê-su đem con tới để làm điều người ta quen làm theo luật dạy , thì ông bồng ẵm lấy Hài Nhi trên tay , và chúc tụng Thiên Chúa rằng :

Muôn lạy Chúa , giờ đây

Theo Lời Ngài đã hứa , xin để tôi tớ này được an bình ra đi .

Vì chính mắt con được thấy ơn cứu độ

Chúa đã dành sẵn cho muôn dân :

Đó là ánh sáng soi đường cho dân ngoại ,

Là vinh quang của Israel , dân Ngài .”  (   2 , 27b – 32)

  • “ Ông Simêon chúc phúc cho hai ông bà , và nói với bà Maria , mẹ của Hài Nhi : “  Cháu bé này được đặt làm duyên cớ cho nhiều người Israel  ngã xuống hay đứng lên . Cháu còn là dâu hiệu bị mọi người chống báng . Còn chính bà , một lưỡi gươm sẽ đâm thâu tâm hồn bà. Như vậy , những ý nghĩ từ thâm tâm nhiều người sẽ lộ ra . “ (  2 ,  34 – 35)

Một vài suy nghĩ

Dâng Chúa Giê-su vào Đến Thánh theo Luật : “ Mọi con trai đầu lòng phải được thánh hiến , dành riêng cho Chúa “  , Đức Maria và thánh Giuse trở thành gương mẫu cho các bà mẹ , ông cha Công Giáo luôn sẵn sàng để cả gia đình sống trong Lề Luật của Thiên Chúa , của Giáo Hội ...Chính thái độ thành kính của mẹ , của cha là những dấu ấn rất đẹp cho con cái mình trong đời sống đức tin ...

Về mặt khác , sự kiện dâng Chúa Giê-su vào Đền Thánh và sự xuất hiện của Simêon còn muốn  nói lên việc Chúa muốn tỏ mình cho mọi người biết : Người là Đấng Chúa Cha ban cho loài người để mang đến sự sống ...

Bức thư thứ 4 : thư gửi Thầy – Đấng là Thiên Chúa  mặc lấy thân phận con người ...

Thầy kính mến ,

Người ta sẽ bảo là bày vẽ , là học lóm , là đua đòi ... khi con viết cho Thầy sau ba bức thư đọc được của người ta bao gồm đàn ông và đàn bà ...mà con cho là một thứ “ thiên hạ sự” ...

Rất có thể con là đàn ông và cũng là đàn bà , là người nam và cũng là người nữ , nhưng ở một hướng đời khác , có những lo toan khác , và cũng chịu đựng những thử thách khác ...giữa những đời thường và với những cảm nhận của thân phận chung cho mọi loài mọi vật  có mặt trên trần gian này ...

Mấy ngày nay trên vài ba trang mạng , người ta nói đến đề tài , tác phong cũng như ngôn từ của một diễn giả nào đó  là  một chức sắc , nhưng lại không phù hợp lắm với phong cách cũng như diễn đàn mang tính giáo huấn ... Tội nghiệp , cái đề tài “ tình dục là sướng “ ... nó giật gân quá – dù là chuyện cũ như trái đất!!! Cho nên diễn giả cũng cố để làm ra vẻ  “ giật gân”  cho phù hợp !!! Nỗi khổ nó ở chỗ ấy : cứ nghĩ là mình  phải theo  “ thị hiếu ” ... thì mới nổi ... Ảo tưởng là chung cho cả và loài người không phân biệt nam , nữ và bậc sống ...

Ảo tưởng của đàn ông – nhất là đàn ông có vị thế và nặng túi tiền -  thì nghĩ rằng mình là tất cả đối với quý bà , quý cô ...

Ảo tưởng của đàn bà – nhất là  đàn bà có chút dáng dấp , chút màu sắc – thì nghĩ rằng đàn ông nào cũng phải theo đuổi mình ... và chịu khó chi ...

Ảo tưởng  của giới nhà tu – bao gồm nam và nữ - thì  cũng không ít vị xây đắp cho cái “ mác ” của mình – dĩ nhiên nhiều mầu sắc ... và có mầu sắc thì mới gây ảo tưởng  !!!

Đời nó là thế - và trong cái “ là thế ”  của cuộc đời thì  Thầy – là Chúa và là Cứu Thế - lại đến để chung chia và để hướng dẫn cho ngưởi ta – mỗi người một cảnh -  nhưng làm cho cái “ là thế ”  của riêng mình nên ý nghĩa chứ không loanh quanh luẩn quẩn cách vô vị - dù là lúc nào cũng ê hề những mùi vị đắng , cay , ngọt , bùi ...có khi có thật mà cũng có khi người ta tưởng rằng có !!!

Thôi thì môn sinh xin dừng lại ở đây thôi , thưa Thầy ... kẻo chuyện đua đòi lại trở thành quá trớn ...

Chỉ xin thêm một câu nói đã gần như bị lãng quên : đời là bể khổ , tình là giây oan ...

Năm con Gà , nhớ lại ngày xưa đám thanh niên nam nữ chúng con  - để đùa vui – có chữa lại : đời là bể khổ , tình là giây thun !!!

Gà mà mắc giây thun ... thì đương nhiên không chết ngay , nhưng từ từ ...còm cõi ...rồi đi ...

Tình giây thun là thứ tình của mấy ông bà mới viết thư cho nhau trên kia đó Thầy ...

Kính mến ,

 

Thứ sáu  ngày 3 / 2   -  Mc  6 , 14 – 29

Nội dung Tin Mừng

  • Hê-rô-đê nghe nói về Chúa Giê-su và thắc mắc về Người ...

  • Câu chuyện Hê-rô-đê  giết  Gioan Tẩy Giả

Những Lời đáng ghi nhớ

  • “  Vua Hê-rô-đê nghe thế , liền nói  : “ Ông Gioan ta đã chém đầu , chính ông đã trỗi dậy .”

( c . 16)

Một vài suy nghĩ

Hê-rô-đê có lẽ đã giật mình khi nghe những gì người ta đồn thổi về Đức Giê-su ... Thường là vậy : những con người gian ác , tham vọng ... hay bị giật mình và dễ mất ngủ  ...

Câu chuyện Hê-rô-đê đã  hành xử với  Gioan Tiền Hô ... thì cũng nằm trong cái vòng luẩn quẩn mà ba lá thư tình đầu năm đã nói đến mấy ngày qua ... Chỉ tội cho những người sống ngay , sống thật : lúc nào họ cũng bị dồn vào thế chết ... khi đứng ngoài cái vòng luẩn quẩn đó và lên tiếng chỉ cho người ta con đường thoát  mê trận ...

Câu chuyện tìm mẹ ...

Derby là một cậu bé   9 tuổi bị mẹ bỏ rơi và đã lớn lên trong cô nhi viện ...

Derby hằng ôm ấy kỳ vọng được gặp lại mẹ mình mà hằng đêm mình vẫn mơ thấy , nhưng chưa bao giờ biết mặt ...

Tháng 2 / 1994 , trại trẻ mồ côi bên cạnh sông Rhine tĩnh lặng trong gió tuyết ... Nữ tu Terri , 50 tuổi ,  sáng sớm ra ngoài làm việc ... Bà nghe có tiếng trẻ khóc và phát hiện một bé trai tóc vàng được đặt trong một bụi cây cạnh cổng trại ... Bà bồng cậu bé về  trai nuôi  dưỡng và đặt tên là Derby ...

Bảy năm ở cô nhi viện , Derby lớn phổng , có lòng tốt , nhưng luôn luôn vướng chút u buồn ...

Thỉnh thoảng được dẫn đi chơi trên đồng cỏ cạnh bờ sông , Derby nghe các bà mẹ nói với con mình : “Đấy là những đứa trẻ bị mẹ bỏ rơi ... Nếu con không nghe lời mẹ , mẹ cũng sẽ đem con bỏ vào cô nhi viện đấy !” Derby thấy đau lòng và hỏi bà Terri : “  Tại sao mẹ con lại không cần con ? Có phải là mẹ ghét con không ?” Nữ tu sĩ giật mình : “ Sao con lại nghĩ vậy ? ““ Vì con nghe thấy các bà mẹ của các bạn kia nói với con mình như thế : chúng con ở cô nhi viện đều là những đứa bị mẹ bỏ rơi !” Bà Terri an ủi : “ Ta chưa từng gặp mẹ con bao giờ , nhưng ta chắc chắn là mẹ con rất yêu thương con , Trên đời này , không có bà mẹ nào là không thương con . Năm đó mẹ con để con lại , chắc chắn vì một lý do bất đắc dĩ nào đó thôi ...”

Derby bắt đầu có những thay đổi , im lặng nhiều hơn và thường xuyên đứng bên cửa sổ nhìn ra giòng sông Rhine ...

Vào  lễ “ Ngày của Mẹ”  năm 2003 , không khí ấm áp của ngày lễ mà các kênh truyền hình đưa lên làm cho Derby cháy bỏng nỗi niềm tìm gặp lại mẹ mình ... Đột nhiên Derby chạy ra đường , gặp ai cũng hỏi có phải là mẹ mình không , nhưng tất cả chỉ là những cái lắc đầu ...

Khi được 9 tuổi , Derby được đưa đến học ở một ngôi trường gần cô nhi viện ... Một lần lên lớp , Derby nghe thầy giáo kể một câu chuyện : Có một vị hoàng đế rất yêu thích cờ vây ... nên quyết định ban thưởng cho người phát minh ra trò chơi này ... Anh ta lại chỉ mong được thưởng cho mấy hạt gạo thôi...Ở ô thứ nhất , anh đặt 1 hạt gạo , ô thứ hai 2 hạt , ô thứ ba 4 hạt ... và khi đầy  bàn cờ thì con số đã lên tới 18 triệu tỷ hạt ...” Nghe xong , mắt Derby sáng lên ... Cậu bé nghĩ  : mình sẽ đi tìm mẹ bằng cách này... Vậy là từ đó , khi có dịp làm một việc tốt nào đó cho ai , Derby luôn luôn có một điều kiện : “Xin cô hay chú  hãy giúp đỡ 10 người khác , đấy là cách cám ơn lớn nhất đối với cháu !” Tất cả đều hứa thực hiện mong ước ấy của Derby ... Và Derby hy vọng là – với những việc tốt lan rộng ấy – mẹ sẽ biết về cậu và sẽ đến với cậu ...

Derby không ngờ mình lại có cơ hội giúp đỡ ông Rick , một người dẫn chương trình nổi tiếng của Đức ...

Rick là một người dẫn chương trình nổi tiếng của Đức . Đã ở tuổi ngũ thập nhưng với ngôn ngữ hài hước hóm hỉnh của mình , ông vẫn thu hút sự yêu mến của khán giả . Các chương trình của ông hầu như được dành để vạch trần những bí mật của những người có tiếng tăm ... Thế nhưng có lẽ do áp lực của công việc và phải chịu đựng quá nhiều mảng tối của xã hội  nên ông  bị trầm cảm nặng và không thể tiếp tục công việc ...

Tháng 10 / 2003 ông xin nghỉ một năm ... và đã đến vùng sông Rhine để dưỡng bệnh ... Một lần nọ , khi đang đi dạo bên bờ sông thì bệnh tim của ông đột nhiên  tái phát ... Ông ngã  xỉu trên mặt đất khi chưa kịp lấy thuốc trong túi ra uống ... Derby đang câu cá gần đó , cậu chạy lại và kêu xe cứu thương đến đưa ông vào bệnh viện ...

Nhờ được cấp cứu kịp thời , ông Rick đã qua khỏi ... Ông nắm tay Derby : “ Cháu bé , cháu đã cứu ông ... Ông phải làm gì để cám ơn cháu đây ? Nếu như cháu cần tiền , ông có thể cho cháu nhiều tiền ...” Derby lắc đầu nói : “ Nếu như ông có thể thì xin ông hãy giúp đỡ 10 người khác khi họ cần ... Như vậy là ông đã cám ơn cháu rồi ...”

Ông Rick cảm thấy khó hiểu liền hỏi : “ Cháu cái gì cũng đều thấy không cần sao ?” Derby mỉm cười lắc đầu ...

Ông để lại cách liên lạc với ông cho Derby và đưa cậu trở lại cô nhi viện ... Trước khi ông rick rời đi , Derby còn dăn thêm : “ Ông nhớ làm “ 10 việc tốt” nhé ...” Ông nghiêm  túc gật đầu ...

Ông Rick thấy mình linh hoạt trở lại và vui vẻ giúp 10 người khác cần đến mình ... Chưa đầy nửa kỳ nghỉ , ông quay về làm việc ... Mọi người nhìn thấy sự thay đổi nơi ông ... Ông trở nên vui tươi , lạc quan và hòa đồng với tất cả ...

Ngày 1 / 12 / 2003 , khi lên truyền hình sau kỳ nghỉ , ông  Rick đã nói với khán thính giả : “  Trước đây , tôi đã nói rất nhiều những câu chuyện của người khác ... Hôm nay , tôi sẽ kể câu chuyện của chính mình...” Ông đã xúc động nói đến sức mạnh của “ 10 việc tốt”  trong vòng một giờ đồng hồ và kết thúc : “ Có lẽ  không ai tin   đây là chuyện thật , nhưng chuyện này  đã tiếp thêm rất nhiều động lực sống cho tôi . Xin các bạn cũng hãy giúp đỡ 10 người khác khi họ cần được giúp đỡ ... Tôi tin rằng các bạn sẽ cảm nhận được loại cảm giác kỳ diệu này .”

Chương trình của ông Rick được rất nhiều người ủng hộ ... Họ hứa sẽ sẵng sàng làm 10 việc tốt khi có thể ... Nhiều người còn mong được trực tiếp nghe em Derby nói chuyện ...

Tháng 1 / 2004 , Derby đến đài truyền hình ... Cậu đã trực tiếp nói đến ao ước ấy của cậu ... Có người đặt câu hỏi : “ Tại sao cậu là có suy nghĩ kêu gọi mỗi người thực hiện 10 điều tốt như thế ?” Một phút im lặng và Derby đã nghẹn ngào kể rõ câu chuyện đời mình cũng như ước mơ sẽ được gặp lại mẹ khi những việc tốt làm rộng ra mãi mãi ...

Thế là lời kêu gọi  “ 10 việc tốt”  trở thành một chiến dịch và chiến dịch ấy làm cho cuộc sống của mọi người trong vùng trở thành thiên đường ...

Derby bắt đầu nổi tiếng , nhưng mẹ của cậu vẫn biệt vô âm tín ... Rất nhiều bà mẹ muốn trở thành “ mẹ của bé Derby” ...

Tháng 2 / 2004 , vào một buổi tối trên đường từ trường học về cô nhi viện , Derby đã bị một nhóm thanh thiếu niên quậy phá chặn lại để kiếm tiền vì tưởng rằng nổi tiêng như thế , cậu bé chắc chăn phải có nhiều tiền ... Khi không tìm được gì nơi cậu , bọn chúng đã đâm cậu thủng  bụng và rách gan ... Nằm trên vũng máu suốt hai tiếng  cậu mới được nhóm tuần tra tìm thấy và đưa đi cấp cứu ... Derby hôn mê và liên tục kêu mẹ , mẹ ...

Đài truyền hình cho biết về tình trạng của Derby ... Nhóm sinh viên thiện nguyện đã cùng nắm tay nhau thành hình một trái tim và luôn luôn hô to : mẹ ! mẹ ! Những người qua đường - khi biết chuyện - đã nhập vòng làm cho trái tim ngày càng lớn hơn ... Và có cả hàng trăm bà mẹ gia đình sẵn sàng để được đóng vai mẹ của Derby ... khi cậu tỉnh lại ...Người ta đã chọn cô Judy – một người cùng thành phô và có giọng nói rất gần với giọng của cậu bé – để làm mẹ của Derby ...

Sáng sớm ngày 17 / 2 / 2004 , sau một thời gian dài hôn mê Derby đã tỉnh lại ...Mẹ Judy – với một bó hoa loa kèn rất đẹp – đã nắm lấy bàn tay nhỏ bé của Derby : “ Con trai Derby yêu quý , mẹ chính là mẹ của con đây !” Dường như nhìn thấy ánh mặt trời ,  đôi mắt rực sáng , cậu hỏi : “ Mẹ thực sự là mẹ của con sao ? “  Cô Judy  - nước mắt lưng tròng - khe khẽ gật đầu ... Derby nhìn quanh ... Mọi người đều mỉm cười gật đầu ...Derby bật khóc : “ Mẹ ơi ! con đã tìm mẹ từ lâu lắm rồi ... Mẹ đừng bỏ con nữa , được không mẹ ?”. Cô Judy – giờ đã là mẹ của Derby – nghẹn ngào gật đầu ...Derby mỉm cười ...

Hai giờ sáng ngày 18 / 2 / 2004 , Derby nhắm mắt vĩnh viễn rời xa trần thế , tay vẫn nắm chặt tay mẹ Judy của mình ...

Hình ảnh minh họa cho câu chuyện này trên mạng là những nét vẽ nguệch ngoạc về một người mẹ trên đất và một cậu bé co quắp nằm trong lòng người mẹ ấy ...

Vậy đấy – thứ mà người ta gọi là “ sướng” – nếu không được suy nghĩ kỹ , không có định hướng rõ ràng và không ý thức về trách nhiệm lương tâm của mình thì sẽ là thảm họa ...

 

Thứ bảy ngày  4 / 2 – Mc 6 , 30 – 34

Nội dung Tin Mừng

  • Chúa Giê-su kêu gọi  các môn đệ tìm nơi vắng vẻ để nghỉ ngơi sau khi đi truyền giáo về ...

  • Chúa Giê-su chạnh lòng thương đám đông vì thấy họ không có người chăm sóc ...

Những Lời đáng ghi nhớ

  • “ Người bảo các ông  : “  Anh em hãy lánh riêng ra , đến một nơi thanh vắng mà nghỉ ngơi đôi chút .” ( c . 31)

  • “ Ra khỏi thuyền ,  Đức Giê-su thấy một đám rất đông thì chạnh lòng thương , vì họ như bầy chiên không người chăn dắt . Và Người bắt đầu dạy dỗ họ nhiều điều .” ( c . 34)

Một vài suy nghĩ

“ Chạnh lòng thương xót ”  : đó là lý do Ngôi Lời của Thiên Chúa đến trần gian , bởi vì lòng thương xót đây là lòng thương xót của Thiên Chúa sáng tạo – cứu chuộc – và thánh hóa  để có lại con người với sự trinh trong của thủa ban đầu trước nguyên tội ...

Chính lòng thương xót này –  sản nghiệp để đời của Ngôi Lời nhập thể - trở thành động lực cho sinh hoạt của Giáo Hội giữa lòng trần gian ...

Đi mua Thượng Đế với ... 1  mỹ kim ...

Một ngày nọ , một cậu bé nhặt được  1 mỹ kim ...

Cậu bé liền chạy vào một cửa hàng và thưa : “ Xin ông vui lòng giúp cháu : ở đây có bán Thượng Đế không ạ ?” ... Ông chủ cửa hàng xua cậu ra ngoài để tránh phiền phức ...Cậu đã lang thang gần như hết ngày  từ  tiệm này đến tiệm khác với cùng một câu hỏi như thế ...

Rất may cho cậu - ở cái tiệm thứ 29 -  thì cậu được đón tiếp ... Đấy là một ông lão khoảng 60 tuổi , đầu tóc bạc phơ , vẻ mặt hiền từ :  “ Này cháu ! Hãy nói cho ông biết : cháu mua Thượng Đế để làm gì ?”

Cậu bé chảy nước mắt thưa lại : “ Cháu tên là Bonnie ... Cha mẹ chàu  chết từ lâu rồi ... Cháu ở với chú Rupp ... Chú cháu làm thợ xây và đã bị ngã từ trên cao xuống , bị hôn mê ... Bác sĩ bảo : chỉ có Thượng Đế mới cứu được chú cháu thôi ... Cháu nghĩ rằng Thượng Đế là một thứ vô cùng kỳ diệu nên cháu muốn mua về cho chú cháu ...”

Ông lảo đỏ hoe mắt hỏi : “ Vậy cháu có bao nhiêu tiền ?”  - “ Cháu có một đô la ạ !”

“ May quá ! Giá của Thượng Đế đúng là chỉ có 1 đô la thôi ! Cháu thật hên !”

Ông lão đứng lên , mở tủ đồ uống , lấy ra một chai nước ngọt có nhãn hiệu : “ Nụ hôn của Thượng Đế ” và đưa cho cậu bé : “ Cầm lấy đi cháu ...Chú của cháu uống hết chai này sẽ khỏi bệnh ...”

Bonnie mừng rỡ chạy vào bệnh viện : “ Chú ơi ! Cháu đem Thượng Đế đến cho chú rồi đây . Chú sẽ nhanh chóng lành bệnh thôi !”

Mấy ngày hôm sau , nhóm bác sĩ phụ trách ca bệnh của chú Rupp đến khám và ngạc nhiên thấy rằng chú đã hoàn toàn bình phục : một điều kỳ diệu mà không ai hiểu được là do đâu ...Chú của Bonnie cũng đang còn lo số tiền viện phí  quá lớn phải đóng khi xuất viện thì bệnh viện cho biết đã có một ông lão đến và thanh toán hết số tiền viện phí rồi ...

Thì ra ông lão ấy là một tỷ phú và đã từng là chủ tịch một tập đoàn đa quốc gia , nhưng nay đã nghĩ hưu...

Anh Rupp và Bonnie cùng đến để cám ơn , nhưng ông lão đã đóng cửa tiệm để ra nước ngoài ...

Sau này , anh Rupp nhận được một lá thư của Ông : “ Anh bạn trẻ ... Anh có một cậu cháu trai , bé Bonnie , thật là may mắn đấy ! Vì muốn cứu anh , cậu đã cầm 1 đô la để đi tìm cho bằng được Thượng Đế để mà mua ...Thượng Đế đã cứu anh ...Hãy cảm tạ Thượng Đế và hãy lo tốt cho cháu anh ...”

Sau này Bonnie đã vào trường Y và đã giúp được rất nhiều người khi thành một bác sĩ  có tài ...

Người xưa bảo rằng : thiện ý một câu ấm ba đông ...Một lời nói đẹp đã chữa lành một con người và làm cho một con người trở thành người  tốt ...

Thiên Chúa mà có người gọi là Thượng Đế nhiều khi thực hiện sự lạ lùng qua trung gian ...


 

Lm Giuse  Ngô  Mạnh  Điệp .


 

Tác giả: Lm. Giuse Ngô Mạnh Điệp

Nguyện xin THIÊN CHÚA chúc phúc và trả công bội hậu cho hết thảy những ai đang nỗ lực "chắp cánh" cho Quê hương và GHVN bay lên!