Trang Chủ Hòa Bình là kết quả của Công Lý và Tình Liên Đới (Is 32,17; Gc 3,18; Srs 39) - Peace As The Fruit Of Justice and Solidarity Quà tặng Tin Mừng
Lm. Giuse Ngô Mạnh Điệp
Bài Viết Của
Lm. Giuse Ngô Mạnh Điệp
Chuyện mỗi tuần – về : Lời nói đầu của tác giả trong tác phẩm “Dẫu vậy thì vẫn cứ tin”…
Chuyện về tập sách “ Dẫu vậy thì vẫn cứ tin” – do Nhà Xuất Bản TempsPrésent in ấn…
Chuyện mỗi tuần – Phụng Vụ - nơi gặp gỡ Đức Kitô (tt) – Giáo Huấn Chúa Nhật số 18 – Tông Thư về Đào tạo Phụng vụ cho Dân Thiên Chúa số 12 (tt)…
Chuyện mỗi tuần – Phụng vụ - nơi gặp gỡ Đức Kitô (tt) – Tông thư số 12...
Chuyện mỗi tuần – chuyện về “Những Khao Khát của Thầy”…
Tản mạn ngày Giỗ Đầu của Huynh Trưởng Giuse Đỗ Bá Ái…
Chuyện mỗi tuần – chuyện về thừa sai Pierre, Auguste Gallioz – Cố Thiết ( 1882 – 1954)
Chuyễn mỗi tuần – chuyện về thừa sai Eugène Garnier – Cố Minh (1862 – 1952)
Chuyện mỗi tuần – chuyện về Thừa Sai Jean Gagnaire – Cố Định (1861 – 1931).
Chuyện mỗi tuần – chuyện về Linh Mục Thừa Sai Eugène DURAND (1864-1932)
Câu chuyện về lệnh truyền của Chúa dành cho các môn đệ trước khi các ông lên đường rao giảng…
Chuyện mỗi tuần – Lời “giải oan” cho chị Mác-ta…
Chuyện về Nhà Truyền Giáo Dorgeville – Cố Sĩ (1881 – 1967)
Chuyện về các Thừa Sai MEP - Cha Roger Delsuc – Cố Sáng – 1927 – 1974
Chuyện mỗi tuần – chuyện về người quét sân…
Chuyện mỗi tuần – chuyện về các Thừa Sai MEP - Cha Gaston DEGAS – 1880 - 1907
Chuyện về các Thừa Sai MEP - Cha Claude Charmot – 1922-1982 (tiếp theo)
Chuyện về các Thừa Sai MEP - Cha Claude – Émile – Marie Charmot…
Câu chuyện về Cha Victor Caillon (1906- 1983) – tiếp theo
Chuyện mỗi tuần – Chuyện về các Thừa Sai MEP
Chuyện mỗi tuần – chuyện về các Thừa Sai – MEP - Cha Cyprien-Théophile Brugidou (1887 – 1962)
Chuyện mỗi tuần – chuyện về các thừa sai MEP Cha BÉLIARD Donatien – Cố Phước (1913 – 1974)
Chuyện mỗi tuần – Chuyện về các Thừa sai MEP (Cha Alexis BOIVIN – Cố Nhã (1870 – 1923))
Chuyện mỗi tuần – Chuyện về các Thừa sai MEP (tiếp theo)
Chuyện mỗi tuần – Chuyện về các Thừa Sai MEP (tiếp theo)
Chuyện mỗi tuần – chuyện về các Thừa sai MEP (tiếp theo)
Chuyện mỗi tuần – Chuyện về các nhà Truyền Giáo - Thừa sai Paris
Chuyện mỗi tuần – câu chuyện về các nhà truyền giáo của Hội Thừa Sai – Paris…
Chuyện mỗi tuần – Chuyến hành hương viếng Mẹ…
Huấn giáo của Đức Thánh Cha Phanxicô sau chuyến Tông Du Hungary trong buổi tiếp kiến chung sáng thứ tư ngày 3 – 5 – 2023 tại Quảng trường Thánh Phê-rô…
Bài giáo lý XII của Đức Thánh Cha Phanxicô với đề tài : Các đan sĩ là sức mạnh vô hình hổ trợ Giáo Hội và việc truyền giáo trong Giáo Hội…
Bài giáo lý XI của Đức Thánh Cha trong loạt bài về lòng nhiệt thành truyền giáo…Và chủ đề tuần này là : Người Ki-tô hữu hãy sẵn sàng để làm chứng cho Đức Kitô…
Bài giáo lý X của Đức Thánh Cha Phanxicô trong loạt bài trình bày về lòng nhiệt thành loan báo Tin Mừng – niềm đam mê loan báo Tin Mừng…
Bài giáo lý IX trong loạt bài về “Lòng say mê loan báo Tin Mừng – Lòng nhiệt thành Tông Đồ” với chủ đề “Trở thành Kitô hữu không nhờ trang điểm nhưng nhờ Chúa Giêsu biến đổi tâm hồn”…
Bài giáo lý VIII của Đức Thánh Cha Phanxicô trình bày trong buổi tiếp kiến chung thứ tư ngày 22 – 3 – 2023 với chủ đề: “Cách thế đầu tiên để loan báo Tin Mừng là làm chứng tá”…
Bài VII trong loạt bài giáo lý về Lòng say mê loan báo Tin Mừng – Lòng nhiệt thành Tông Đồ…Bài giáo lý tuần này có chủ đề: Là Tông Đồ trong một Giáo Hội tông truyền
Bài VI trong loạt bài giáo lý của Đức Thánh Cha về lòng say mê loan báo Tin Mừng – lòng nhiệt thành Tông Đồ
Chuyện mỗi tuần - Huấn dụ của Đức Thánh Cha : Phúc Âm không phải là “một đảng phái chính trị, một ý thức hệ, một câu lạc bộ”…
Chuyện mỗi tuần – lời mời gọi của Đức Thánh Cha : Hãy loan báo Tin Mừng với sự khiêm nhường và hiền lành – không dựa vào của cải vật chất – và cùng đi với nhau…
Chuyện mỗi tuần – Chuyện về lời kêu gọi : Đừng khai thác bóc lột Châu Phi nữa!
SỐNG …

  

“ … tôi SỐNG  nhờ  Chúa Cha thế nào , thì kẻ ăn tôi , cũng sẽ  nhờ tôi mà được SỐNG  như vậy.” (  Gio 6 , 57) .

 

Chúa Giê-su nói như thế đó …

 

Sống là một thực tại mà ai ai cũng đang – đã – sẽ  trải qua  một khi  đã được Thiên Chúa thương cho có mặt trên mặt đất trần gian quá ư đẹp đẽ và dễ thương này …

 

Sống là nỗi niềm hạnh phúc quá lớn của tình cha , nghĩa mẹ đối với bản thân mình và giòng dõi cũng như dân tộc …

 

Thiên Chúa tình thương đã muốn rất rất nhiều những sinh linh khác có mặt trên thiên đàng trần gian này , nhưng – vì một lý do nào đó : cứ thường là những lý do  vật dục – những sinh linh ấy đã bị ép buộc đánh mất đi nỗi niềm hạnh phúc là được sinh ra và có mặt giữa trần gian  …

 

Tự nhiên muốn ngâm nga lại những vần thơ ngọt ngào của Đỗ Trung Quân :

 

  Quê hương là chùm khế ngọt

    Cho con trèo hái mỗi ngày …

    Quê hương là đường đi học

    Con về rợp bướm vàng bay …

    Quê hương là con diều biếc

    Tuổi thơ con thả trên đồng …

    Quê hương là con đò nhỏ

    Êm đềm khua nước ven sông …

 

    Quê hương là cầu tre nhỏ

    Mẹ về nón lá nghiêng che …

    Quê hương là đêm trăng tỏ

    Hoa cau rụng trắng ngoài thềm …

    Quê hương mỗi người chỉ một

    Như là chỉ một Mẹ thôi …

    Quê hương nếu ai không nhớ

    Sẽ không lớn nổi thành người …

 

Không biết nhà thơ Đỗ Trung Quân ngắt đoạn như thế nào nhưng nghe đi nghe lại một bản nhạc và ghi lại như thế đó …

 

Đẹp và réo rắt … Đẹp và ray rứt …

 

Đẹp và réo rắt … vì đúng là “ quê hương mỗi người chỉ một” , không những “ như là ” … mà thật sự … lá chỉ có  “ một Mẹ thôi ” … Mẹ kế - mẹ ghẻ - mẹ nuôi …cũng được gọi là mẹ , nhưng không là “ mẹ ruột ” … cho nên cái âm, cái giọng nó cũng khác đi …Nó không trìu mến … Nó không ngọt ngào…

 

Đẹp và ray rứt … vì không còn mấy ai thích khế - cái gống cây lá rụng khá nhiều …Không cỏn mấy tuổi thơ có bướm vàng bay trên trên đường đến trường … Diều thì vẫn có và có nhiều nhưng phần lớn thả ngoài bãi biển lộng gió chứ cánh đồng thì ít … vì  liên tục mùa này nối tiếp mùa khác : năng xuất và chuyện kinh tế …Cầu tre có lẽ cũng không còn mấy và chẳng bao lâu nữa cái cầu tre , cầu khỉ chỉ còn trong tranh vẽ…Mẹ của hôm nay cũng hiếm khi còn chiếc nón lá che nghiêng … vì   cùng với các kiểu dáng canh tân , cách tân , những tà áo dài  hôm nay không khớp lắm với chiếc nón che nghiêng như những tà áo dài ngày xưa …Nón thì vẫn còn nhưng chỉ là để dùng che chút nắng khi ra , khi vào trong nhà , ngoài sân vậy …chứ không để che nghiêng trong những dịp có những chuyện lớn , chuyện quan trọng …Cái nghiêng của nón lá nó còn là cái duyên của người phụ nữ Việt  , bởi vì luôn luôn nó đi đôi với sự e thẹn làm say đắm …E thẹn lúc này là món hàng cổ - hiếm … mặc dù không mấy ai lùng sục vì người ta quên mất từ lâu rồi cái chất e và thẹn vốn  là ranh giới khá an toàn cho và dối với người thiếu nữ …Mất đi cái ranh giới ẩn tiềm trong lương tâm ấy cũng là một tai hoạ …

 

Mới đây có dịp đọc một bài báo có cái đề gây tò mò : Vẻ đẹp của người đứng một mình …Đương nhiên không là chuyện “ đứng một mình” hay “đứng với…” nhưng là chuyện sống bình thường với bản lãnh của riêng mình mà đám đông , nhóm người … không ảnh hưởng gỉ , không nhằm nhò chi … “ Hâm”  là từ hay được đám đông , nhóm người gán cho … khi một ai đó tự tìm cho mình thế đứng “ một mình” … Người viết bài này cũng như rất  nhiều tay viết khác đã từng đề cập đến “ những người đứng hay ngồi một  mình nhưng lại lệ thuộc vào đám đông ảo” khi dán mắt vào màn hình chiếc điện thoại thông mình lăm lăm trên tay ở bất cứ chỗ nào và trong bất cứ thời khắc nào …Tội nghiệp …Tác giả trích một câu của triết gia ở thế kỷ 19  - Henry David Thoreau - rất hay : “ Chúa Trời đứng một mình , nhưng quỷ sứ thì trái lại , nó tìm tới hội đoàn , nó nhiều vô kể .” … Dân gian mình cũng có câu : “ ngưu tầm ngưu , mã tầm mã – nghĩa là trâu thì đi tìm trâu mà  ngựa thì đến với ngựa” … Dĩ nhiên là Chúa Trời không bao giờ đứng một mình rồi .., Nơi Người luôn luôn là Ba Ngôi Thiên Chúa Cha – Con – và Thánh Thần …Người đứng một mình bởi vì – nơi Người – là sự thánh thiện tòan hảo …Quý sứ thì có đám đông , có nhóm người , có đoàn , có hội và là chuyện “ ngưu tầm ngưu , mã tầm mã”

 

Cũng có một suy nghĩ khác nữa : sự tôn trọng đâu tự nhiên mà có ... mà phải SỐNG như thế nào đó để có thể chứng tỏ được là mình đáng được tôn trọng vì đã có được những việc làm , những cách  hành xử  có ý nghĩa …
 

Và  SỐNG  ở đây là “ dám đứng một mình” , “ chọn đứng một mình” giữa những nhốn nháo của đám đông , của nhóm người , của đoàn , của hội …

 

Không hề dễ chút nào … Không dễ …Và cần lắm lắm thần lực từ thần lương để có được cái “ dám” , cái “ chọn” ấy …

 

Mình Máu Chúa là thần lương mang lại thần lực …bởi vì

 

“ …Tôi SỐNG nhờ Chúa  Cha thế nào , thì kẻ ăn tôi , cũng  sẽ nhờ tôi , mà được SỐNG  như vậy .”


 

Lm Giuse  Ngô  Mạnh  Điệp


 

Tác giả: Lm. Giuse Ngô Mạnh Điệp

Nguyện xin THIÊN CHÚA chúc phúc và trả công bội hậu cho hết thảy những ai đang nỗ lực "chắp cánh" cho Quê hương và GHVN bay lên!