Trang Chủ Hòa Bình là kết quả của Công Lý và Tình Liên Đới (Is 32,17; Gc 3,18; Srs 39) - Peace As The Fruit Of Justice and Solidarity Quà tặng Tin Mừng
Lm. Giuse Ngô Mạnh Điệp
Bài Viết Của
Lm. Giuse Ngô Mạnh Điệp
Chuyện mỗi tuần – về : Lời nói đầu của tác giả trong tác phẩm “Dẫu vậy thì vẫn cứ tin”…
Chuyện về tập sách “ Dẫu vậy thì vẫn cứ tin” – do Nhà Xuất Bản TempsPrésent in ấn…
Chuyện mỗi tuần – Phụng Vụ - nơi gặp gỡ Đức Kitô (tt) – Giáo Huấn Chúa Nhật số 18 – Tông Thư về Đào tạo Phụng vụ cho Dân Thiên Chúa số 12 (tt)…
Chuyện mỗi tuần – Phụng vụ - nơi gặp gỡ Đức Kitô (tt) – Tông thư số 12...
Chuyện mỗi tuần – chuyện về “Những Khao Khát của Thầy”…
Tản mạn ngày Giỗ Đầu của Huynh Trưởng Giuse Đỗ Bá Ái…
Chuyện mỗi tuần – chuyện về thừa sai Pierre, Auguste Gallioz – Cố Thiết ( 1882 – 1954)
Chuyễn mỗi tuần – chuyện về thừa sai Eugène Garnier – Cố Minh (1862 – 1952)
Chuyện mỗi tuần – chuyện về Thừa Sai Jean Gagnaire – Cố Định (1861 – 1931).
Chuyện mỗi tuần – chuyện về Linh Mục Thừa Sai Eugène DURAND (1864-1932)
Câu chuyện về lệnh truyền của Chúa dành cho các môn đệ trước khi các ông lên đường rao giảng…
Chuyện mỗi tuần – Lời “giải oan” cho chị Mác-ta…
Chuyện về Nhà Truyền Giáo Dorgeville – Cố Sĩ (1881 – 1967)
Chuyện về các Thừa Sai MEP - Cha Roger Delsuc – Cố Sáng – 1927 – 1974
Chuyện mỗi tuần – chuyện về người quét sân…
Chuyện mỗi tuần – chuyện về các Thừa Sai MEP - Cha Gaston DEGAS – 1880 - 1907
Chuyện về các Thừa Sai MEP - Cha Claude Charmot – 1922-1982 (tiếp theo)
Chuyện về các Thừa Sai MEP - Cha Claude – Émile – Marie Charmot…
Câu chuyện về Cha Victor Caillon (1906- 1983) – tiếp theo
Chuyện mỗi tuần – Chuyện về các Thừa Sai MEP
Chuyện mỗi tuần – chuyện về các Thừa Sai – MEP - Cha Cyprien-Théophile Brugidou (1887 – 1962)
Chuyện mỗi tuần – chuyện về các thừa sai MEP Cha BÉLIARD Donatien – Cố Phước (1913 – 1974)
Chuyện mỗi tuần – Chuyện về các Thừa sai MEP (Cha Alexis BOIVIN – Cố Nhã (1870 – 1923))
Chuyện mỗi tuần – Chuyện về các Thừa sai MEP (tiếp theo)
Chuyện mỗi tuần – Chuyện về các Thừa Sai MEP (tiếp theo)
Chuyện mỗi tuần – chuyện về các Thừa sai MEP (tiếp theo)
Chuyện mỗi tuần – Chuyện về các nhà Truyền Giáo - Thừa sai Paris
Chuyện mỗi tuần – câu chuyện về các nhà truyền giáo của Hội Thừa Sai – Paris…
Chuyện mỗi tuần – Chuyến hành hương viếng Mẹ…
Huấn giáo của Đức Thánh Cha Phanxicô sau chuyến Tông Du Hungary trong buổi tiếp kiến chung sáng thứ tư ngày 3 – 5 – 2023 tại Quảng trường Thánh Phê-rô…
Bài giáo lý XII của Đức Thánh Cha Phanxicô với đề tài : Các đan sĩ là sức mạnh vô hình hổ trợ Giáo Hội và việc truyền giáo trong Giáo Hội…
Bài giáo lý XI của Đức Thánh Cha trong loạt bài về lòng nhiệt thành truyền giáo…Và chủ đề tuần này là : Người Ki-tô hữu hãy sẵn sàng để làm chứng cho Đức Kitô…
Bài giáo lý X của Đức Thánh Cha Phanxicô trong loạt bài trình bày về lòng nhiệt thành loan báo Tin Mừng – niềm đam mê loan báo Tin Mừng…
Bài giáo lý IX trong loạt bài về “Lòng say mê loan báo Tin Mừng – Lòng nhiệt thành Tông Đồ” với chủ đề “Trở thành Kitô hữu không nhờ trang điểm nhưng nhờ Chúa Giêsu biến đổi tâm hồn”…
Bài giáo lý VIII của Đức Thánh Cha Phanxicô trình bày trong buổi tiếp kiến chung thứ tư ngày 22 – 3 – 2023 với chủ đề: “Cách thế đầu tiên để loan báo Tin Mừng là làm chứng tá”…
Bài VII trong loạt bài giáo lý về Lòng say mê loan báo Tin Mừng – Lòng nhiệt thành Tông Đồ…Bài giáo lý tuần này có chủ đề: Là Tông Đồ trong một Giáo Hội tông truyền
Bài VI trong loạt bài giáo lý của Đức Thánh Cha về lòng say mê loan báo Tin Mừng – lòng nhiệt thành Tông Đồ
Chuyện mỗi tuần - Huấn dụ của Đức Thánh Cha : Phúc Âm không phải là “một đảng phái chính trị, một ý thức hệ, một câu lạc bộ”…
Chuyện mỗi tuần – lời mời gọi của Đức Thánh Cha : Hãy loan báo Tin Mừng với sự khiêm nhường và hiền lành – không dựa vào của cải vật chất – và cùng đi với nhau…
Chuyện mỗi tuần – Chuyện về lời kêu gọi : Đừng khai thác bóc lột Châu Phi nữa!
ĐỪNG CHẠM TRỖ TƯỢNG GỖ VÀ CÂU CHUYỆN XÂY DỰNG ĐỀN THỜ …

 


 

“ Đừng chạm trỗ tượng gỗ …” ( Xh 20 , 4) :  đấy là lệnh của Thiên Chúa…

 

Tại sao lại có cái “ lệnh ” này ?

 

Trước đây một ít lâu , một người anh em tu sĩ Phật Giáo , biết mình rất thích Phật Di Lặc , nên – để kỷ niệm và cũng để tạm biệt ngày mình chuyển xứ - Thầy Thích Minh Tánh đã tặng mình một tượng Phật Di Lặc bằng gỗ khoảng hai tấc … Mình để lại  tại phòng cho cha xứ mới … Đơn giản vì vị Di Lặc này có cả tràng hạt bồ đề lẫn cục vàng  xuồng trên tay … Mà mình thì lại chỉ mê một Di Lặc với  miệng cười toe toét minh chứng một tâm hồn “ngộ !” … Có thể chắc chắn rằng : Di Lặc vốn không có thỏi vàng oan nghiệt ấy đâu … nhưng dân gian có lẽ hơi muốn “ uốn nắn ”  chút chút với cái vóc dáng và miệng cười giữa Di Lặc và Thần Tài … nên – tội nghiệp – Di Lặc đành phải ôm cục vàng xuồng …Nếu phải lý giải hai cái cười giữa Di Lặc “ ngộ” và Thần Tài “ vàng” … thì  - dù có toe toét như nhau và bụng bầu như nhau  -  nhưng nội dung vẫn khác nhau một trời một vực : cái cười của Di Lặc là cái cười siêu thoát , cái cười của Thần Tài là cái cười sở hữu , cái bụng của Di lặc là cái bụng tích đức , cái bụng của Thần Tài là cái bụng chứa kim… Và nếu bị bắt buộc phải có cả chuỗi bồ đề lẫn thỏi vàng trên tay thì chắc chắn Di Lặc Phật sẽ “ méo miệng ” …vì cười không nổi !!!

 

Tuy nhiên ở vườn trong của mình , mình vẫn có một tượng Di Lặc bằng gốm Giang Tây ,cũng khoảng hai tấc thôi , rất rất “ Phật”  :  tràng chuỗi bồ đề treo trên tay vì đã “ thành”  Phật , hai bàn tay chắp rất ư chào đón , miệng cười toe toét  diễn tả một cõi “ lòng”  qua cái bụng bự không vướng bận …

 

Không biết Thầy Minh Tánh có nghĩ gì không nhưng sau này - ở một dịp khác – lại tặng mình một vị Di Lặc nho nhỏ với cái quạt trên tay , cũng miệng cười như vậy , và đầu liên tục gục gặc  vì có một cục chì gắn dưới đế…Vị Di Lặc này cũng không còn tràng chuỗi bồ đề nữa mà một tay quạt lia quạt lịa và tay kia thì xách cái túi đỏ khá nặng … Chắc là vàng bốn số  !!!

 

Theo tác giả  Huỳnh Ngọc Trảng – Kiến Thức Ngày nay số Xuân – thì vàng xuồng – có khi là khối , có khi là thỏi – trên tay các vị Di Lặc ( Tiếu Di lặc) là tình trạng mập mờ giữa Di Lặc – Thần Tài – Thổ Địa – và cả bộ tam đa Phước , Lộc . Thọ … Và tình trạng mập mờ này mới chỉ là chuyện của vài ba thập niên qua mà thôi …Tác giả bảo rằng :  Đây là biểu hiệu bồng bột của thời  đại kinh tế thị trường đang được cổ xuý mạnh mẽ . Theo đó , tâm thức của thế nhân cũng chuyển động sôi nổi hướng về mục đích tìm kiếm lợi nhuận một cách hồ hởi chưa từng có và xu thế nổi trội trong sinh hoạt văn hoá – tín ngưỡng là việc đổ dồn vào sự tôn sùng chư thần tài lộc , việc cầu cúng , lễ bái đền miếu , các cơ sở thờ tự tôn giáo  lại chú vào cầu xin những lợi ích thực dụng  … Điều mà tác giả Huỳnh Ngọc Trảng – cũng như tất cả chúng ta – nhìn thấy đó thì nó đã rõ như ban ngày … Thiên Chúa – Cha của chúng ta – không gửi đến cho chúng ta thỏi vàng xuồng nào cả , nhưng Người đã cho chúng ta có mặt , tặng ban cho chúng ta một khối óc , một con tim : đấy là tất cả những ân ban cùng với đất đai , thời tiết và  muôn muôn vàn vàn điều kiện thuận cũng như  không thuận để chúng ta mài miệt làm nên phận người gai góc nhưng kiên cường , nhằm hoàn thiện chính mình và làm đẹp trần gian…Cứ ỷ lại vào tượng gỗ , tượng đất để cầu mong … thì xúc phạm tới Thiên Chúa và tấm lòng của Người quá … Cho nên “ lệnh” … “ Đừng chạm trỗ tượng gỗ” … được ban hành để chúng ta đến thẳng với Thiên Chúa chứ không dừng lại ở bất cứ vật vô tri vô giác nào cả !

 

Thời kinh tế quốc doanh , đời sống khó khăn , chế độ tem phiếu hạn chế nhiều điều ,  bà cụ mắt mờ đục bệnh hoạn mò mẫm đến : Cha ơi ! Xin cho con rửa tượng Đức Mẹ trên bàn thờ , lấy nước nhỏ vào mắt con , may ra Mẹ chữa con … Cụ ơi ! Tôi sẽ cầu nguyện cho cụ và nếu cụ muốn , thì cứ lên trước bàn thờ Mẹ cầu nguyện rồi xuống trạm xá cho  người ta khám mắt , cho thuốc uống … Đừng rửa tượng Mẹ …Tượng cả vài ba năm trời nay  và không ai lau lọt  … Cụ rửa , nước không sạch , nhỏ vào mắt , mắt nổ cái bùng … là xong ! Cũng may ở thời khó khăn , cái tâm thầy thuốc còn sạch nên bà cụ - với sự hổ trợ của Ơn Chúa và Mẹ  - thuốc thang được được mất mất vậy mà lành …

 

Ở  đoạn đường QL I khu vực Tinh Ninh Thuận có một gian hàng bán các thứ tượng bằng đá thạch anh bao gồm cả Phật Bà Quan Âm , Đức Mẹ và thánh Giuse cùng với cặp sư tử khá là dũng mãnh …Một lần – diện bộ đồ lam – ghé “ tham quan” : Chị ơi ! Tượng thánh Giuse thước chín này bao nhiêu chị?  45 triệu , bác à ! Thấy mình ngần ngừ , chị  “ tiếp thị ” liền : đá khối , bác à – đá khối nên rất công phu ! Thế nhưng chị à , nếu chị để tượng thánh Giuse và Chúa Hài Nhi ở khuôn mặt như thế thì khó bán lắm …Thánh Giuse mà như Trương Phi , còn Hài Nhi Giê-su thì lại quá giống Đức Phật mới đản sinh … thì chắc không ai mua đâu chị …Vài ba tuần sau thì Giuse ra Giuse mà Giê-su cũng bụ bẫm , dễ thương … nhưng bác chỉ lướt qua thôi chứ không dám dừng chân …

 

Một vài ghi nhận và suy nghĩ để tìm một cách hiểu lệnh truyền “ Đừng chạm trỗ tượng gỗ .” … Ở giữa bối cảnh con người “ mê tín” “ đa thần” thời ấy … thì lệnh truyền  “ Đừng chạm tượng gỗ ”  sẽ giúp họ nhìn ra và  nhận ra chỉ một mình Thiên Chúa là Đấng làm nên tất cả , hướng dẫn tất cả và điều hành tất cả với duy chỉ một mục đích là thụ tạo của Người được hạnh phúc …

 

Lệnh truyền này – trong hôm nay – cũng buộc chúng ta xem lại chính mình…Không ít những phong cách “ mê tín”  và  “ đa thần”  ngay trong hành xử hằng ngày của những người tin Chúa làm cho những người ngoài Đạo đôi khi rất giản đơn và nhẹ nhàng : có Đạo mà cũng thế … Nghĩa là có Đạo thì chỉ tin Chúa thôi … Sao mà lại có chuyện thờ vái lung tung !!!

 

Có một trào lưu rộ lên ở một thời – có lẽ cũng là hiện tượng “ phù thịnh”  ảo của thời kinh tế thị trường – đấy là rất nhiều khuôn viên nhà thờ dẫy đầy tượng : chặng đàng Thánh Giá , các Thánh Tông Đồ … Nếu chỉ là để  trang trí … thì tượng phải rất nghệ thuật và là “ nghệ thuật thánh ” , có nét độc đáo trong diễn tả , có tâm tình hướng thượng và hướng thiện khi chiêm ngưỡng , có gợi mở một cảm nhận nào đó khi nhìn vào … và – đương nhiên-là phải do những nghệ nhân thực hiện … Nếu chỉ là chuyện hàng loạt và ra giá gia đình này chặng này , gia đình kia chặng kia … rồi có bảng đồng đề tên … thì tội nghiệp cho “ tượng”  quá … Chưa nói đến chuyện tội nghiệp cho Chúa và cho các thánh …

 

Và , vì thế , lệnh truyền “ Đừng chạm trỗ tượng gỗ !”  vẫn là lệnh truyền phải được nhắc lại và đáng để ghi nhớ …


 

Và câu chuyện xây dựng Đền Thờ …

 

Có một vị Giám Mục  đôi ba lần thú nhận rằng : ngày xưa – có lẽ là khi chưa làm Giám Mục – thì mỗi lần nói đến  vài ba trăm triệu thấy nó xa vời làm sao , ngày nay – khi đang lo xây cất – thì  hễ mở miệng ra là nói đến chuyện tiền tỷ !!! Tâm sự này có lẽ không là của ít vị , ít người trong thời buổi tiền bạc dễ kiếm như hôm nay …Chính vì thế mà cũng nảy sinh nhiều thứ  “bệnh” không có trong tu đức hay đạo đức học thủa mài đũng chủng viện … Cái tài là … chủng viện không đề cập gì đến chuyện chạy tiền và lo xây dựng … nhưng – khi vào cuộc – thấy vị nào cũng năng động và thành công… Phải chăng Chúa cũng giúp để các Giáo Xứ có nơi thờ phượng Chúa, tụ họp Dân Chúa khang trang – và  phải nói là tiện nghi nữa…Xin cảm tạ ơn Chúa ! Nhưng – dù muốn hay không – thì vẫn phải nhận rằng : tiền bạc là cái vòi “ bạch tuộc ” khổng lồ đã từng cuốn và bóp chết  , đánh đổ nhiều  “ tượng đài ”  và nhiều  “ pháo đài ”  … kể cả  ở Vatican …

 

Hôm nay  – qua Tin Mừng của Gioan : vị Tông Đồ của Tình Yêu và nói gì cũng đụng đến Tình Yêu – thì lại phải chứng kiến một cái cảnh có vẻ hơi khó chịu một chút nhưng  vô cùng diễn tả : Chúa vào Giê-ru-sa-lem , thấy có chuyện buôn bán , đổi chác tiền bạc trong Đền Thờ , Ngài bện dây  thừng thành roi  …

 

Đã nói đến chuyện xây dựng thì đương nhiên có chuyện tiền bạc … Mà có chuyện tiền bạc thì – dù muốn hay không – cũng có chuyện đổi chác , buôn bán – có lẽ không công khai và xô bồ như khi Chúa có mặt trong Đền Thờ ngày xưa  - nhưng … Tiền triệu hay tiền tỷ không từ trời rơi xuống …Và một qui luật gần như mặc nhiên  và có vẻ như lúc nào cũng đúng , đấy là :  ai nắm kinh tế, người ấy có quyền ăn nói …

 

Một người anh em linh mục đã nghỉ hưu và Chúa vẫn đeo đuổi , dù ngài rất thánh thiện , hết mực nghiêm túc và vô cùng tế nhị  : ngài bị ung thư trực tràng và phải cầu cứu đến giao kéo … Thế rồi những ngày chờ theo dõi và tái khám , ngài phải ở nhờ một trụ sở của một Giáo Phận …Ngài xin được ở tầng trệt và luôn có một anh cháu túc trực … Đến thăm , ngài tâm sự : mình thấy phiền quá sức , một ngày – không kiểm soát nổi – có khi cứ mươi mười lăm phút thì nó tự động oà ra vung vãi tứ tung …Ở nhờ ở đậu … thấy cũng khó nghĩ quá … Giả như có một căn nhà là của mình …Nay thì ngài đã được Chúa gọi về - dĩ nhiên là với cái Đền Thờ bệnh hoạn của ngài là thân xác cứ mươi mười lăm phút lại tuôn ra những gì nó không giữ được , nhưng Chúa lại yêu Đền Thờ ấy – Chỉ có điều chuyện “ giả như ” vẫn là chuyện trên trời…

 

Chúa yêu “ Đền Thờ ”  ấy  , bởi vì  đấy mới là nơi Chúa muốn và Chúa thích ngự …Nhà thờ cần để cộng đoàn Dân Chúa qui tụ  … và đón nhận Chúa đến … nhưng – nếu không lo xây dựng Đền Thờ con người … thì Chúa sẽ mãi mãi ở trong Nhà Thờ … mà không đi đến đâu được … Đền Thờ con người , Đền Thờ tâm hồn mới là nơi Chúa muốn và Chúa thích , vì – nhờ đấy – mà người nhận Chúa sẽ mang Chúa vào đời , mang Chúa trong mọi sinh hoạt của ngày sống và mang Chúa đến với mọi gặp gỡ của mình từng ngày …

 

Chúa nói như thế đó : “ Các ông cứ phá huỷ Đền Thờ này đi , nội trong ba ngày Ta sẽ xây dựng lại .” ( Gio 2 , 19) …

 

Và tác giả Tin Mừng ghi chú ngay : “ Nhưng Người , Người có ý nói đến Đền Thờ là thân thể Người !” ( Gio 2 , 21) …

Thân thể ấy tan nát vì đòn đánh … Thân thể ấy bầm dập những đờm rãi nhục mạ … Thân thể ấy co quắp trong đớn đau trên Thánh Giá … Thân thể ấy là Đền Thờ …

 

Dù có nói gì  gì đi chăng nữa … thì cũng phải tạo nên cho bằng được những Đền Thờ sống động đó , vì đấy mới là nơi Chúa thích  và Chúa muốn ngự vào … Thật ra thì những người Do Thái đã quyết tâm “ phá huỷ ” Đền Thờ là Thân Thể Chúa bằng bạo lực , nhưng ngay sau đó họ lại phải trả tiền “ bịt miệng” cho dám lính canh để có thể vu khống … Tuy nhiên  Đấng Sống Lại, Ngài vẫn sống giữa chúng ta hôm nay và mãi mãi …

 

Đền Thờ ấy … hôm nay là Bạn và Tôi … Với Mùa Chay và – qua Đấng Sống Lại – chúng ta phải trau chuốt lại cho nó đúng với ước muốn của Mẹ Giáo Hội : Tân Phúc Âm Hoá …
 

Đền Thờ ấy là những anh chị em quanh chúng ta … Họ khốn cùng , dơ nhớp cả tinh thần lẫn thể xác … nhưng họ là Đền Thờ Chúa muốn và thích ngự vào …Xin đừng quên tìm mọi cách để dọn dẹp lại những ngôi Đền Thờ ngổn ngang ấy và đấy cũng là Tân Phúc Âm Hoá …

 

“ Cứ phá huỷ Đền Thờ này đi , nội trong ba ngày Ta sẽ xây dựng lại .” : lạy Chúa , con thấy rồi : Chúa đã sống lại …  và con tin … thế nhưng còn Đền Thờ thân xác con thì sao ???

 

Lm Giuse  Ngô  Mạnh  Điệp .


 

Tác giả: Lm. Giuse Ngô Mạnh Điệp

Nguyện xin THIÊN CHÚA chúc phúc và trả công bội hậu cho hết thảy những ai đang nỗ lực "chắp cánh" cho Quê hương và GHVN bay lên!