GIẤC MỘNG TRƯỜNG SINH
Chúa nhật XIX Thường Niên B
1V 19,4-8; Ep 4,30 - 5,2; Ga 6,41-52
Tần Thuỷ Hoàng, hoàng đế đầu tiên của Trung Quốc thời trước công nguyên, người
đã truyền xây Vạn Lý Trường Thành ở Trung Quốc (dài hơn 2000 dặm =3218 km. Tần
Thuỷ Hoàng rất sợ chết, nghe các chiêm tinh kể về dân cư ở một hòn đảo thần tiên
ở Biển Đông khám phá ra bí quyết trường sinh, liền phái một tàu thuyền chất đầy
châu báu lên đường đi tìm các dân cư của hòn đảo ấy, hy vọng có thể dùng những
báu vật để trao đổi lấy bí quyết trường sinh của họ…. Thế nhưng, Tần Thủy Hoàng
cũng chết với giấc mộng sống đến muôn đời không bao giờ thực hiện được.
Phương Tây vào thế kỷ 16 sau khi Kha Luân Bố (Christophe Colomb) khám phá Mỹ
Châu ít lâu, người ta đồn rằng ở Tân Thế Giới có một ngọn suối trường sinh, nhà
thám hiểm người Tây Ban Nha tên là Ponce de Léon… liền sắm thuyền vượt biển sang
Nam Mỹ đi tìm con suối huyền thoại thần tiên đó, nhưng đó cũng chỉ là giấc mộng
hão huyền …
Chúa Giêsu trong diễn từ Thánh Thể ở Capharnaum nói về cuộc sống vĩnh cửu trường
sinh khi Ngài đã tuyên bố: “Ai tin vào Ta thì có sự sống đời đời“ (Ga 6,47), lời
hứa của giao ước mới đem lại sự trường sinh bất tử. Ai Tin thì được Thiên Chúa
cưu mang trong đời sống mới và được cứu.
Đức tin mà Đức Giêsu rao giảng là một hồng ân của Chúa Cha, như Chúa Giêsu đã
tuyên bố: “Không ai đến được với Ta, nếu Cha là Đấng sai Ta, không lôi kéo người
ấy.” (Ga 6,44). “Đức tin“ để nhận ra đức Giêsu là Đấng Messia, là Đấng Cứu Thế,
được Thiên Chúa Cha sai đến, vượt trên mọi lý luận của con người. Chính Chúa
Giêsu đã quả quyết, hành trình đi đến với Đấng Cứu Thế, là một ân huệ của « Chúa
Cha là Đấng sai Ta » . Chúa Cha « lôi kéo » và « giáo hóa » con tim con người:
« Ai nghe lời giáo hoá của Cha, thì đến với Ta » (Ga 6,45). Đức tin là một hồng
ân nhưng không của Chúa Cha ban cho những tâm hồn đơn sơ bé mọn, biết mở rộng
tâm hồn để lắng nghe và biết để cho Chúa Cha « lôi kéo » và « giáo hóa ». Người
Pharisieu thông thái, tự hào, không chịu mở lòng ra đón nhận ơn lôi kéo và giáo
hóa của Chúa Cha, nên họ không nhận ra và tin vào Chúa Kitô, chính Ngài đã cầu
nguyện cùng Chúa Cha : "con xin ngợi khen Cha, vì Cha đã giấu kín không cho bậc
khôn ngoan thông thái biết những điều này, nhưng lại mặc khải cho những người bé
mọn. Vâng, lạy Cha, vì đó là điều đẹp ý Cha" (Lc 10,21).
“Ai tin thì được sống đời đời”: Ai tin vào Đức Giêsu thì sẽ không còn phải chết
trong tội nữa, nhưng sẽ được Người ban cho sự sống đời đời, như thánh Phaolô với
kinh nghiệm người được Đức tin chiếm hữu, đã quả quyết trong thư Rôma: “Cũng như
vì một người duy nhất đã sa ngã (là Adam), mà mọi người bị Thiên Chúa kết án,
thì nhờ một người duy nhất (là Đức Giêsu), đã thực hiện lẽ công chính, mọi người
cũng được Thiên Chúa làm cho nên công chính, nghĩa là được sống” (Rm 5,18). Đức
Tin làm được mọi việc như Đức Kitô đã nói: « Ai có Đức Tin thì làm được mọi việc… »
« Dù Đức Tin chỉ bằng hạt cải… » (x. Lc 17,5-6).
Tin thì được sống. Rải rác khắp trang Tin Mừng, nói về sức mạnh của Đức Tin :
Người Phụ nữ bị băng huyết cả chục năm với đức tin được chữa khỏi, Như viên đại
đội trưởng Rôma với Đức tin của ông đã khiến Chúa làm cho con gái ông sống lại
(x. Mt 9,18 -26; Mc 5,21 -43 ; Lc 8,40.55). Người Phụ nữ dân ngoại Canaan có
người con bệnh gần chết, dù Chúa thử thách bà, nhưng tâm hồn bà vẫn tin mạnh mẽ
vào Ngài, và con bà được chữa lành. (x. Mt 15,21-28 ; Mc 7,24 -30), người bị
bệnh phong cùi với lòng tin cũng được khỏi (Mt 8,1-4; Mc 1, 40 -45 ; Lc 5,
12-13 ; 17,11-19)... Người mù thành Giêricô với tất cả niềm tin kêu cầu Chúa và
anh được sáng (Mt 20,29 -34; Mc 10,46 -52 ; Lc 18,35-44)…
Người tin Chúa Kitô, người để Chúa Cha lôi kéo và giáo hóa, nhưng tôi sống Tin
thật sự, hay là tôi để các thực tại quyền lực trần gian chiếm hữu. Tuy môi miệng
tôi tuyên xưng “Tin” Đức Kitô, nhưng con tim và khối óc lại hướng theo tiền bạc,
danh lợi, vì nó mà tôi có thể bất chấp tất cả, ghen ghét, hãm hại, chà đạp anh
em bạn hữu để được những cái bánh to lợi lọc trần thế. Tâm tư của tôi của bạn
như thánh Phaolô đã từng ví von: Chúa của họ là cái bụng tức là mọi sự quyến rủ
thấp kém của thế gian (x. Pl 3,19). Vì thế người sống niềm tin theo lời khuyên
dạy của Thánh Phaolô : "Anh em hãy loại ra khỏi anh em tính gay gắt, tức giận,
nóng nảy, khoac lác, chửi rủa, cùng mọi thứ độc ác... Anh em hãy ăn ở hiền hậu,
thương xót và tha thứ cho nhau." (Ep 5,31-32). Vâng, đó là sống Đức Tin sâu sắc,
như Thánh Tông Đồ Giacôbê xác tín: « Đức tin không có việc làm là đức tin chết ».
(Gc 2,17). Thật thế, người tin nhận Chúa Giêsu là Cứu Chúa của mình, chắc chắn
cuộc đời của họ, mọi lời nói việc làm, được xây dựng và đặt nền tảng trên đức
tin.
Tin vào Chúa Kitô, chứng nghiệm những gì mà Ngài đang rao giảng về Mình và Máu
Ngài dâng hiến. Chính trong niềm tin đó, người tin hằng ngày được nuôi dưỡng
bằng thịt uống máu của Ngài mang lại sự sống đời đời : « Ta là bánh trường sinh.
Ai đến với Ta sẽ không hề đói; ai tin vào Ta sẽ không hề khát » ( Ga 6,35 ). Ta
là bánh hằng sống từ trời xuống. Ai ăn bánh này, sẽ sống đời đời. Và bánh Ta sẽ
ban, chính là thịt Ta, để cho thế gian được sống" (Ga 6,51 -52). Cho nên, Bí
tích Thánh Thể là Bí tích của đức tin, vì chỉ có lòng tin là con đường duy nhất
đưa ta đến bên, và với Bí tích mầu nhiệm thánh này. Cho nên, mỗi thánh lễ, sau
truyền phép, khi thừa tác viên của Hội Thánh lập lại lời Chúa Giêsu: “Này là
Mình Ta…, Này là Máu Ta…” bánh và rượu ngay lúc đó trở thành Mình Máu Chúa. Giáo
Hội hoàn toàn xác tín: “Đây là mầu nhiệm đức tin”.
Trong đức tin, sống kết hiệp với Thiên Chúa qua Bí tích Thánh Thể, cuộc đời con
người sẽ trở thành tràn ngập hồng ân, chính lúc đó, chúng ta mới cảm nghiệm được
sấu sắc lời của Thánh Augustinô đã nói như sau: "Có đức tin là tin những gì
chúng ta không thấy và phần thưởng của đức tin là thấy những gì chúng ta tin".
Thật chí lý khi
Victor Hugo
nói:
“Đức tin cần thiết cho con người. Thật thống khổ cho ai không tin”.
Lm. Vinh Sơn, Sài Gòn 08/08/2015
Tác giả:
Lm. Vinh Sơn, scj
|