Chúa Nhật Lễ Mình Máu Thánh Chúa B
Xh 24,3-8; Dt 9,11-15; Mc 14,12-16.22-26
Mẹ Têrêsa là vị Tông đồ bác ái vĩ đại, Mẹ được trao giải Nobel Hòa Bình vì dấn
thân chăm lo cho người nghèo, người bệnh tật, bị bỏ rơi, người sắp chết Mẹ đem
về săn sóc cho họ chết trong an bình…, Mẹ bắt đầu mỗi ngày bằng việc rước lấy
Chúa Giêsu trong Bí Tích Thánh Thể, như Chúa nói: “Vì thịt Ta thật là của ăn, và
máu Ta thật là của uống”. Mẹ Têrêsa chia sẻ:
"Mỗi khi chúng tôi Hiệp lễ (rước Chúa Thánh Thể), chúng tôi được chứa đầy Chúa
Giêsu, và như Đức Maria, chúng tôi phải vội vã đi tìm những trẻ em bị bỏ rơi
ngoài đường phố, mang chúng về nhà".
Thật thế, chính Thánh Thể là nguồn sống để Mẹ Têrêsa nhận ra Chúa nơi anh chị em
khốn khó bệnh tật… "mọi thành phần không được chú ý tới, không được yêu thương,
không được chăm sóc".
Mẹ Têrêsa nói rằng mỗi khi tu viện nào của Mẹ gặp khó khăn trong đời sống chung
thì Mẹ yêu cầu chị em nữ tu chầu Thánh Thể - nguồn tình yêu, thì tình hợp nhất
yêu thương giữa các nữ tu trong tu viện đó được hoàn phục ngay…
Tin mừng theo thánh Marcô 14,12-16.22-26
tường thuật lại việc Đức Giêsu thiết lập bí tích Thánh Thể trong bữa tiệc Vượt
qua cuối cùng của Đức Giêsu. Trong lễ Vượt Qua, người ta sát tế chiên (cừu)
tại
đền thờ,
rồi
tư tế
lấy máu chiên mà đổ dưới chân bàn thờ. Khi đêm xuống, người ta sẽ ăn tiệc chiên
vượt qua và không quên lấy chút máu chiên bôi lên cửa nhà, sống lại kinh nghiệm
của cha ông họ được giải phóng khỏi ách nô lệ
Ai Cập
xưa kia. Trong bối cảnh lễ Vượt Qua của người Do Thái, Chúa Giêsu đã thiết lập
bí tích Thánh Thể - bí tích của Giao Ước mới: Chúa Giêsu cầm lấy bánh, đọc lời
chúc tụng, bẻ ra, trao cho các môn đệ, đó là cử chỉ thuộc nghi thức bữa tiệc
Vượt Qua (x.Xh 12,26-27). Nhưng lời mời gọi: “Các con hãy cầm lấy mà ăn, này là
Mình Thầy” (Mc 14,22), trở thành cử chỉ của riêng của Chúa Giêsu, đã biến đổi ý
nghĩa của cử chỉ thuộc lễ Vượt Qua cũ mang ý nghĩa mới của Bí Tích Thánh Thể:
Ngài trao ban chính Mình và Máu Ngài.
Chúa Giêsu cầm lấy bánh và rượu và trao cho các tông đồ và nói, “Đây là Mình Ta…
đây là Máu Ta” (x. Mc 14,22.24). Bánh và rượu mà Người trao cho các ông chính là
Mình và Máu Người. Qua cử chỉ đó, Đức Giêsu đã lập bí thích Thánh Thể, để lại
Mình Máu Ngài làm lương thực và là nguồn sức mạnh cho chúng ta trong cuộc lữ
hành hướng về quê Trời. Chính Ngài đã truyền cho các môn đệ phải làm việc này vì
thế tại sao mà chúng ta cử hành Thánh Thể tức Thánh lễ mỗi ngày.
Bí tích Thánh Thể mang sự sống muôn đời, như trong Tin Mừng Gioan, Chúa Giêsu đã
xác định rõ : “Thật,tôi bảo thật các ông…. Ai ăn Thịt Tôi và uống Máu Tôi sẽ
được sống đời đời, và Tôi sẽ cho người ấy sống lại ngày sau hết. Bởi vì thịt tôi
thật là của ăn, và máu tôi thật là của uống. Ai ăn Thịt và uống Máu tôi thì ở
lại trong tôi và tôi ở lại trong người ấy.” (Ga 6,53-56). Động từ “ở trong” mà
Chúa nói, diễn tả mạnh mẽ ơn hiệp thông, ở trong nhau như Chúa ở trong ta và ta
ở trong Chúa. Bí tích Thánh Thể làm nên sự hiệp thông kỳ diệu, sự hiệp thông
toàn vẹn : Chúa với ta và ta với Chúa - một thân thể không thể tách lìa.
Thánh Thể là Mầu Nhiệm Đức Tin (mysterium fidei), như lời tuyên tín của cộng
đoàn dân Chúa sau truyền phép Thánh Thể trong mỗi Thánh lễ, Giáo Hội xác tín
Thánh Thể đó là một điều vượt quá khỏi trí hiểu biết của con người và chỉ có thể
hiểu được bằng lòng tin, như Thánh Thi tuyên tín:
Câu tuyên phán của Ngôi Lời nhập thể
Ðã làm cho bánh thật nên Mình Người,
Rượu nho thành bao giọt máu hồng tươi,
Mắt chẳng thấy nhưng lòng tin vững mạnh
(Thánh Thi Kinh Chiều Lễ Thánh Thể)
Với người tín hữu trước Thánh Thể, như Thánh Cyrillô thành Giêrusalem khích lệ :
"Đừng đi tìm trong bánh và rượu vật chất tự nhiên, bởi vì Thiên Chúa đã nói rất
rõ ràng rằng đó chính là Thịt và Máu của Người. Lòng tin xác nhận điều đó mặc dù
giác quan con người thấy khác” (Ecclesia de Eucharistia, 15). Với bí tích Thánh
Thể, Thiên Chúa thực sự ở cùng chúng ta như Lời hứa Ngài: “Này đây, Thầy ở cùng
các con mọi ngày cho đến tận thế” (Mt 28,20).
Ngay từ hồi xa xưa, theo lệnh truyền của Thầy, các tín hữu chuyên cần nghe các
Tông Ðồ giảng dạy, luôn luôn hiệp thông với nhau, siêng năng tham dự lễ bẻ bánh-
tiệc Thánh Thể, và cầu nguyện không ngừng hiệp thông. Họ ca tụng Thiên Chúa, và
được toàn dân thương mến (Cv 2,42.47a). Từ đó qua mọi thời đại, mọi tín hữu Công
Giáo ở khắp mọi nơi, trong khắp các nền văn hóa đến Thánh đường mỗi ngày, đặc
biệt là Chúa nhật để được lắng nghe và chia sẻ tiệc Thánh Thể …
Mọi ngôi Thánh đường có ngọn Đèn chầu cháy sáng ngày đêm loan báo Chúa Kitô luôn
hiện diện trong bí tích Thánh Thể, thế nhưng lòng tôn thờ Thánh Thể của chúng ta
đã tắt từ bao giờ. Xin Chúa giúp khơi lại ngọn lửa tin, lửa mến Bí tích Thánh
Thể kì diệu để con được sưởi ấm tâm hồn bằng chính Mình và Máu Ngài…
Ôi nhiệm lạ, kẻ nghèo hèn tôi tớ
Ðược nuôi bằng Thịt Máu Chúa thiên toà.
Mỗi người chúng ta cần sống Mầu nhiệm Thánh Thể "khi tham dự và lãnh nhận Thánh
Thể, "điều quan trọng nhất…" là tất cả chúng ta “để Chúa Giêsu chạm đến và biến
đổi ta bằng tình yêu trìu mến của Chúa” (Jacques Philippe, Tự do nội tâm, tr.
36-37 32).
Xin cho chúng ta mang tâm tình của Thánh Cyrillô thành Alexandria:
“Chính nhờ việc rước Mình Thánh Đức Kitô mà chúng ta nhận được sức mạnh ‘của
việc kết hợp với Thiên Chúa và với nhau”.
Lm. Vinh Sơn scj, Sài Gòn, 09/06/2015