(Ga 20,
1-9)
Ngày
thứ nhất trong tuần, ngày mà nước mắt chưa vơi, tình người chưa cạn.
Maria Mađalêna, người đàn bà rất thật đàn bà, mạnh mẽ phi thường. Lúc
các môn đệ, giới mày râu vai u thị bắp, có những vị được mệnh danh là
con cái sấm sét, đang ẩn đâu đấy sau khi thầy bị bắt, bị giết và an táng
trong mồ, thì Maria Mađalêna vẫn can đảm dõi bước theo Thầy trong hành
trình Thương Khó, tận mắt thấy cảnh Thầy bị đánh đòn vai mang thập giá,
can đảm hơn bà còn đứng dưới chân Thánh giá, chôn cất Thầy, nay lại ra
viếng mồ Thầy khi trời còn chưa sáng như Matthêu thuật lại trong Tin
Mừng hôm nay : "Ngày thứ nhất trong tuần vừa tảng sáng,
Maria Mađalêna và bà Maria khác đến thăm mồ" (Mt 28,1) . Lúc tranh
tối tranh sáng, người ta thường hay sợ thế lực nào đó, Maria đã chứng tỏ
bản lĩnh của mình.
Bà tới mộ, ô kìa, chuyện gì đã xảy ra vậy ? Động chuyển
mạnh vì Thiên Thần từ trời xuống và đến lăn tảng đá ra, rồi ngồi trên đó.
Mặt Người sáng như chớp và áo Người trắng như tuyết. Trong lúc "lính
canh khiếp đảm" (Mt 28,4) thì các bà lại được trấn an : "Các bà
đừng sợ. Ta biết các bà tìm Chúa Giêsu, Người đã sống lại như lời Người
đã nói" (Mt 28,5-6).
Chúa Giêsu đúng như lời Người đã báo trước
Sao tảng đá lấp cửa mồ lại lăn ra, xác Thầy tôi đâu ? Cho
dù can đảm, nhưng vốn bà vẫn là phái yếu, liễu yếu đào tơ, cần tìm người
trợ giúp, hiển nhiên phải là các ông rồi. Bà liền tức tốc quay về tìm
Simon Phêrô và người môn đệ kia được Chúa Giêsu yêu mến, với hy vọng mấy
ông sẽ tìm ra thủ phạm, bà nói với các ông rằng: "Người ta đã lấy
xác Thầy khỏi mồ, và chúng tôi không biết người ta đã để Thầy ở đâu ?"
(Ga 20, 2). Chúng ta cứ tưởng tượng xem, khi hay tin, tâm trạng các ông
như thế nào lúc "cả hai cùng chạy, nhưng một ông chạy nhanh hơn, tới
mộ trước cúi mình xuống thấy những khăn liệm để đó, nhưng ông không vào
trong"(x. Ga 20, 4). Tại sao ông lại không vào trong ? Ông không
vào là vì ông tôn trọng Phêrô là đầu của nhóm. Ông thấy và ông tin
Người phải sống lại từ cõi chết, đúng như lời Kinh Thánh.
Chúa đã sống lại thật rồi ! Allêluia ! Allêluia !
Allêluia ! Chúng ta có tin không ?
Tin Chúa Giêsu sống lại là tin từ trời
Nếu như ngày Con Thiên Chúa nhập thể làm người, Thiên
Thần từ trời loan báo “Này bà sẽ thụ thai…” (x. Mt 1, 23). Ngày
hạ sinh Con Một Chúa, cũng chính các Thiên Tần báo tin : “Này đây ta
báo cho các người một tin mừng …” (Lc 2,10). Nay Chúa sống lại,
cũng chính các Thiên Thần từ trời xuống loan tin cho bà Maria Mađalêna
và truyền cho ba đi báo tin cho các môn đệ. Chúa sống lại, không phải do
con người khám phá ra nhờ ngôi mộ trống hay những tấm khăn niệm. Không,
Chúa sống lại là tin bởi trời, do trời mặc khải va sai các Thiên Thần
loan tin cho người thế.
Sống Tin Mừng Phục Sinh
Hôm nay Giáo hội mừng Chúa sống lại với niềm vui khôn tả.
Chúa Giêsu sống lại là một thực tế của lịch sử mà những người phụ nữ
thánh thiện, các tông và môn đệ chứng thực, họ đã nhìn thấy và nhất là
đã đụng chạm vào Chúa Giêsu Phục sinh. Lời của Phêrô là bằng chứng : "Chúng
tôi là chứng nhân tất cả những gì Người đã làm trong nước Do-thái, và
tại Giêrusalem, Người là Đấng người ta đã giết treo Người trên thập giá.
Nhưng ngày thứ ba, Thiên Chúa đã cho Người sống lại và hiện ra không
phải với toàn dân, mà là với chúng tôi là nhân chứng " (Cv 10,
37-41).
Chính Phaolô, người Do thái nhiệt thành cũng quả quyết :
"Vì tiên vàn mọi sự, tôi đã truyền lại cho anh em, điều mà chính tôi
cũng đã chịu lấy: là Ðức Kitô đã chết vì tội lỗi ta, theo lời Kinh thánh,
là Ngài đã bị chôn cất, là Ngài đã sống lại, ngày thứ ba, theo lời Kinh
thánh, là Ngài đã hiện ra cho Kêpha, đoạn cho nhóm Mười hai. Rồi Ngài
hiện ra cho hơn năm trăm anh em một lần, trong số đó phần đông hiện nay
cũng còn sống, nhưng cũng có người đã yên nghỉ. Rồi Ngài đã hiện ra cho
Giacôbê; đoạn cho các tông đồ hết thảy. Cuối hết Ngài đã hiện ra cho cả
tôi nữa, không khác một đứa con ranh" (1 Cr 15, 3-8 ; Ga 20,
1-29) ; Mt 28, 9-10). Những người dân ngoại và Do thái cũng là
những chứng nhân rất đặc biệt !
Bài Ca Tiếp Liên chúng ta hát trong ngày hôm nay nhắc lại
biến cố lịch sử quan trọng này. Maria Madalêna đã thực sự gặp các thiên
thần làm chứng tỏ tường, thấy y phục và khăn liệm của Đức Kitô Phục Sinh.
Với hồng ân đức tin, đến lượt chúng ta phải công bố tin mừng Chúa phục
sinh (x. Ca Tiếp Liên lễ Phục Sinh).
Mừng lễ Chúa Kitô Phục sinh là dịp để người kitô chúng ta
vui mừng hân hoan và tràn trề niềm hy vọng vào một tương lai huy hoàng
sáng lạng trong nước Thiên Chúa sau khi đã hoàn tất cuộc đời lữ thứ trần
gian. Chúa Kitô Phục sinh khải hoàn, đó là niềm tin và lẽ sống của người
Kitô. Hôm nay chúng ta hân hoan vui mừng với tinh thần mà thánh Phaolô
nói : "Vì Chiên Vượt Qua của ta, là Đức Kitô, đã
chịu sát tế. Cho nên ta hãy mừng lễ, đừng với men cũ, và men gian tà, ác
độc, nhưng là với Bánh không men của lòng tinh tuyền và chân thật"
(1Cr 5,7-8). Từ nay chúng ta quả quyết mà không sợ sai lầm rằng, cái
chết không phải là tiếng nói cuối cùng nữa, bởi vì ngày chúng ta chịu
phép rửa tội, "nhờ thanh tẩy, ta đã được mai táng làm một với Ngài
trong sự chết, ngõ hầu như Ðức Kitô, nhờ bởi vinh quang của
Cha, mà được sống lại từ cõi chết, thì cả ta nữa, ta cũng bước đi trong
đời sống mới" (Rm 6, 4). Ước mong niềm tin vào Đấng Phục sinh luôn
đem đến cho Giáo hội, cho thế giới và mọi người trên trái đất này sự
bình an, ơn hiệp nhất để cùng hướng về mục đích đệ nhất của kiếp người
là được hưởng sự sống vĩnh hằng trong ngày sau hết.
Sau khi hân hoan mừng Chúa Phục Sinh. Giáo hội muốn nhắn
gửi mỗi người chúng ta rằng : hãy lên đường, để sự hiện diện của ta là
lời chứng rao giảng hùng hồn về Đức Kitô đã chết đi, loan tin Người đã
sống lại, trong vinh quang mai Người lại đến đón chúng ta, những người
tin vào Đức Kitô lên trời về với Chúa Cha. Vì quê hương chúng ta là quê
Trời, nước chúng ta là Nước Trời. Thánh Phao lô khuyên chúng ta "hãy
tìm những sự trên trời, nơi Đức Kitô ngự bên hữu Thiên Chúa" (Cl 3,
3).
Chúa sống lại thật rồi, Allêluia! Kính dâng Người vinh
quang và uy quyền đến muôn đời muôn thủa. Allêluia!
Lm. Antôn Nguyễn Văn Độ