Ngụ ngôn 54
Cọp hung hăng tấn công các loài thú, ăn tươi nuốt sống bất cứ con thú nào cọp gặp. Nhiều loài trong rừng liên kết lại tự bảo vệ mình và dạy cho cọp những bài học nhớ đời. Nhưng chồn thì không thích chống lại cọp. Thỏ bảo: “Chống cọp là chống cái ác”. Sơn ca nói: “Phải dạy cọp bỏ thói hung hăng” Dê núi thì lý luận: “Cái ác là đối nghịch sự sống. Mà để sự đối nghịch ung dung, thì sự sống sẽ lụi tàn”. Nhưng chồn bảo: “Để trao đổi với cọp xem sao”. Chồn cử người vào hang trao đổi với cọp. Cọp khoái chí “trao đổi” với từng con chồn một. Xong từng con, cọp bảo: “Khoái khẩu”.
Chẳng bao lâu chồn gần như tuyệt chủng. Những lần “trao đổi” với cọp, chồn dù tinh ranh nhưng vẫn thua cọp sức vóc, nên chưa “trao đổi” xong thì chồn đã êm ái nằm trong bụng cọp. Nhiều năm sau, trong khu rừng ấy vắng hẳn bóng chồn.
Thi thoảng người ta cũng thấy vài anh chồn láo liên ngang dọc. Nhưng tiếng kêu của những anh chồn ấy bây giờ đã giống tiếng gầm của loài cọp dữ.
Ngụ ngôn 55
Phố đẹp. Đèn rực rỡ. Hoa khoe sắc. Ai bảo xứ này nghèo? Lụa là gấm vóc, cao lương mỹ vị, đất hiền trời thanh. Tao nhân mặc khách nhẹ nhàng nho nhã. Giai nhân thục nữ thanh thoát dịu dàng. Thật là cảnh thanh bình ngàn năm có một.
Lễ hội rồi cũng qua đi.
Có vị tiên ông bay ngang qua, lắc đầu phẩy tay. Lớp trang điểm rơi xuống. Hoa tàn, đèn tắt, giai nhân tài tử thoát hình bướm, hiện nguyên hình nhộng vùi đầu vào công việc nhọc nhằn bất an.
Từ gầm cầu, từ miệng cống, từ những con hẻm tối đen, từ ao tù kênh lạch túa ra bao mái tóc rối bù, len vào cuộc đời.
Hôm sau, trên báo thấy có câu: Tiếc thay vẫn còn tàn dư của ngày chưa khai hóa!
Ngụ ngôn 56
Để quảng cáo bán hàng ngày Tết, sư tử dựng sân khấu quảng cáo hát hò rùm beng bên con đường mòn. Bao nhiêu loài côn trùng bịt tai chạy trốn.
Để tranh đua sắc tài, những con két mở gian hàng tỉ thí bao nhiêu thứ giọng ca muốn rung cây bay lá.
Để mừng công cuối năm, chó sói tru liên hồi như muốn phá tan cả rừng rậm ngàn năm. Cả suối cũng ngừng reo vì sợ loài sói dữ.
Bỗng có một chú chim họa mi bay về đậu trên cành hoa mai rừng hót dịu dàng bài ca xuân. Lập tức sư tử, két và chó sói vồ ngay lấy và bảo: “Mi dám làm ồn cho khu rừng đang yên tĩnh”!
Gioan Lê Quang Vinh, VRNs