Ngày 17/03/2006
(Mt 21:33-43.45-46)
Hôm qua, tôi gọi điện thoại thăm một người bạn lâu năm không gặp. Cứ tưởng chỉ mất vài phút để khích lệ anh vì những bài thơ của anh đăng trên các websites. Ai dè cuộc điện đàm kéo dài gần một tiếng rưỡi. Cuộc trao đổi này có đủ mọi thứ trên trời dưới đất. Dù rất kiên nhẫn và ôn hòa, tôi vẫn không thể nào làm cho người bạn thay đổi lập trường. Đã có lúc tưởng chừng anh xoay một góc 180 độ. Nhưng cuối cùng, anh lại xoay tròn một góc 360 độ. Thế là uổng mất hơn một giờ trong cuộc trần dài gần trăm năm này.
Có lúc anh đòi tôi phải biết lắng nghe tiếng nói đối lập. Thực tế, anh chẳng biết mình đang nói gì. Tôi chỉ muốn cho anh biết, đối lập không có nghĩa là tiêu cực hay chống phá. Đối lập cũng cần đưa ra lập trường xây dựng tích cực, mới có thể thuyết phục người nghe.
Nhìn vào cảnh vườn nho hôm nay, chúng ta mới thấy tất cả lòng dạ của bọn tá điền đầy nét tiêu cực chống đối. Dụ ngôn này là một bản tóm lược lịch sử dân Chúa. Người sai nhiều đợt đầy tớ đến để gặp gỡ bọn tá điền. Nhưng họ đã trả lời bằng những hành động khủng bố tàn bạo. Sau cùng, Người đã sai chính Con Người để hy vọng tìm được một chút nhân đạo nơi những con người lòng lang dạ thú đó. Nhưng thực tế thật chua xót. Chính Con Người cũng bị thủ tiêu và quẳng ra ngoài vườn nho.
Tuy thế, Thiên Chúa vẫn không thất vọng. Tình yêu đã vượt thắng tất cả. Tình yêu là một sức mạnh nhiệm mầu. Nhờ thế, Con Chúa mới phục sinh từ cõi chết. Phục sinh đã trả lại cho thân xác Đức Giêsu toàn vẹn sự sống viên mãn. Chiến thắng sau cùng cho thấy Thiên Chúa vô cùng kiên nhẫn khi đối thoại với con người.
Sau cuộc phục sinh, tất cả hoàn toàn thay đổi. Người bị loại bỏ lại trở thành người loại bỏ người đã loại bỏ mình. Nói khác, thực tế, Đức Giêsu đã trở thành “đá tảng góc tường” trong Nhà Thiên Chúa. Người có toàn quyền tuyển chọn trong vườn nho Thiên Chúa. Suốt chiều dài lịch sử, những người lãnh đạo, như “các thượng tế và kỳ mục trong dân,” đã không hướng dẫn nổi dân Chúa. Họ hoàn toàn ích kỷ. Huê lợi của chủ mau chóng biến thành tư lợi. Dân Chúa không còn sức sống . Tới bao giờ mới mời họ đi chỗ khác ?
Hy vọng đó không phải là số phận chúng ta. Tuy vậy, mặc dù đã được gọi vào làm vườn nho của Chúa, chúng ta đã nộp hoa lợi cho ai ? Cho chính mình hay cho thế gian, ma quỷ ? Nếu cho Thiên Chúa, tại sao chúng ta không hiệp nhất với Chúa và anh em ? Không phải đợi tới vụ mùa, những người tá điền bất lương đó mới thay đổi lòng dạ đâu. Họ đã tính toán ngay từ khi mới bước vào vườn.
Dù sao, suốt quá trình làm vườn nho, tôi đã gặp gỡ và đối thoại với một Thiên Chúa kiên nhẫn và bao dung. Nếu quả thực đang cộng tác với Chúa, tôi không thể nào làm ngơ trước lời Chúa. Càng nghe lời, càng làm lợi cho Chúa. Chỉ có lời Chúa mới đem lại sự sống cho anh em đồng loại. Lạy Chúa, xin cho con biết rõ con có đang làm vườn nho cùng với anh em để sinh hoa lợi cho Chúa hay không ?