* Để nghe trên Youtube:
https://youtu.be/2C_tODpi-Ks
- Trang Chủ của kênh:
https://youtube.com/@loichualaanhsang
- Quý vị có nhu cầu nhận bài suy
niệm hàng tuần qua email, xin liên lạc trực tiếp với:
Lm Giuse Vũ Thái Hòa: vuthaihoa2@gmail.com
Chúa
nhật IV Mùa Chay – Năm A
Tin
Mừng Chúa Giêsu Kitô theo Thánh Gioan (9,1-41)
Khi
ấy, Chúa Giêsu đi qua, thấy một người mù từ khi mới sinh. Môn đệ hỏi Người:
"Thưa Thầy, ai đã phạm tội, anh này hay cha mẹ anh, khiến anh mù từ khi
mới sinh?" Chúa Giêsu đáp: "Không phải anh cũng chẳng phải cha mẹ anh
đã phạm tội, nhưng để công việc của Thiên Chúa tỏ ra nơi anh. Bao lâu còn ban
ngày, Ta phải làm những việc của Ðấng đã sai Ta. Ðêm đến không ai có thể làm
việc được nữa. Bao lâu Ta còn ở thế gian, Ta là sự sáng thế gian". Nói
xong, Người nhổ xuống đất, lấy nước miếng trộn thành bùn, rồi xoa bùn trên mắt
người ấy và bảo: "Anh hãy đến hồ Silôê mà rửa" (chữ Silôê có nghĩa là
được sai). Anh ta ra đi và rửa, rồi trở lại thì trông thấy được.
Những
người láng giềng và những kẻ xưa kia từng thấy anh ta ăn xin đều nói: "Ðó
chẳng phải là người vẫn ngồi ăn xin sao?" Có kẻ nói: "Ðúng hắn!"
Lại có người bảo: "Không phải, nhưng là một người giống hắn". Còn anh
ta thì nói: "Chính tôi đây". Họ hỏi anh: "Làm thế nào mắt anh
được sáng?" Anh ta nói: "Người mà thiên hạ gọi là Giêsu đã làm bùn
xức mắt tôi và bảo: Ngươi hãy đến hồ Silôê mà rửa. Bấy giờ tôi đi, tôi rửa và
tôi trông thấy". Họ lại hỏi: "Ngài ở đâu?" Anh thưa: "Tôi
không biết".
Họ
liền dẫn người trước kia bị mù đến với những người biệt phái, lý do tại Chúa
Giêsu hoà bùn và chữa mắt cho anh ta lại nhằm ngày Sabbat. Các người biệt phái
cũng hỏi anh ta do đâu được sáng mắt? Anh đáp: "Ngài đã xoa bùn vào mắt
tôi, tôi đi rửa và tôi được sáng mắt". Mấy người biệt phái nói:
"Người đó không phải bởi Thiên Chúa, vì không giữ ngày Sabbat". Mấy
kẻ khác lại rằng: "Làm sao một người tội lỗi lại làm được những phép lạ
thể ấy?" Họ bất đồng ý kiến với nhau. Họ liền quay lại hỏi người mù lần nữa:
"Còn anh, anh nói gì về người đã mở mắt cho anh?" Anh đáp: "Ðó
là một tiên tri".
Nhưng
người Do-thái không muốn tin anh đã mù và đã được khỏi trước khi đòi cha mẹ anh
đến. Họ hỏi hai ông bà: "Người này có phải là con hai ông bà mà ông bà bảo
bị mù từ khi mới sinh không? Do đâu mà bây giờ nó lại trông thấy?" Cha mẹ
y thưa rằng: "Chúng tôi xác nhận đây chính là con chúng tôi, và nó đã bị
mù từ khi mới sinh. Nhưng làm sao mà bây giờ nó trông thấy, và ai đã mở mắt cho
nó thì chúng tôi không biết. Nó khôn lớn rồi, các ông hãy hỏi nó, nó sẽ tự thưa
lấy". Cha mẹ anh ta nói thế bởi sợ người Do-thái, vì người Do-thái đã bàn
định trục xuất khỏi hội đường bất cứ ai dám công nhận Chúa Giêsu là Ðấng Kitô.
Chính vì lý do này mà cha mẹ anh ta nói: "Nó khôn lớn rồi, xin các ông cứ
hỏi nó".
Lúc
ấy người Do-thái lại gọi người trước kia đã mù đến và bảo: "Anh hãy tôn
vinh Thiên Chúa! Phần chúng ta, chúng ta biết người đó là một kẻ tội lỗi".
Anh ta trả lời: "Nếu đó là một người tội lỗi, tôi không biết; tôi chỉ biết
một điều: trước đây tôi mù và bây giờ tôi trông thấy". Họ hỏi anh:
"Người đó đã làm gì cho anh? Người đó đã mở mắt anh thế nào?" Anh
thưa: "Tôi đã nói và các ông đã nghe, các ông còn muốn nghe gì nữa? Hay là
các ông cũng muốn làm môn đệ Ngài chăng?" Họ liền nguyền rủa anh ta và
bảo: "Mày hãy làm môn đệ của người đó đi, còn chúng ta, chúng ta là môn đệ
của Môsê. Chúng ta biết Thiên Chúa đã nói với Môsê, còn người đó chúng ta không
biết bởi đâu mà đến". Anh đáp: "Ðó mới thật là điều lạ: người đó đã
mở mắt cho tôi, thế mà các ông không biết người đó bởi đâu. Nhưng chúng ta biết
rằng Thiên Chúa không nghe lời những kẻ tội lỗi, mà hễ ai kính sợ Thiên Chúa và
làm theo ý Chúa, thì kẻ đó mới được Chúa nghe lời. Xưa nay chưa từng nghe nói có
ai đã mở mắt người mù từ khi mới sinh. Nếu người đó không bởi Thiên Chúa thì đã
không làm được gì". Họ bảo anh ta: "Mày sinh ra trong tội mà mày dám
dạy chúng ta ư?" Rồi họ đuổi anh ta ra ngoài.
Chúa
Giêsu hay tin họ đuổi anh ta ra ngoài, nên khi gặp anh, Người liền bảo:
"Anh có tin Con Thiên Chúa không?" Anh thưa: "Thưa Ngài, nhưng Người
là ai để tôi tin Người?" Chúa Giêsu đáp: "Anh đang nhìn thấy Người và
chính Người đang nói với anh". Anh ta liền nói: "Lạy Ngài, tôi
tin", và anh ta sấp mình thờ lạy Người. Chúa Giêsu liền nói: "Chính
vì để luận xét mà Ta đã đến thế gian hầu những kẻ không xem thấy, thì được xem
thấy, và những kẻ xem thấy, sẽ trở nên mù". Những người biệt phái có mặt ở
đó liền nói với Người: "Thế ra chúng tôi mù cả ư?" Chúa Giêsu đáp:
"Nếu các ngươi mù, thì các ngươi đã không mắc tội; nhưng các ngươi nói
"Chúng tôi xem thấy", nên tội các ngươi vẫn còn".
***
Bài
chia sẻ Tin Mừng của Linh mục Giuse Vũ Thái Hòa
“Thầy là Ánh Sáng thế gian”
Chúa nhật tuần trước, qua câu chuyện Đức Giêsu gặp người
phụ nữ Sa-ma-ri, Tin Mừng theo thánh Gio-an giới thiệu Người như nguồn
nước hằng sống. Hôm nay, qua phép lạ cho người mù từ thuở mới sinh
được nhìn thấy, Đức Giêsu loan báo chính Người là ánh
sáng thế gian. Người đến chiếu sáng và hướng dẫn cái nhìn của chúng ta.
Nhưng những người Do-thái, kể cả các môn đệ của Đức Giêsu, vì những nguyên tắc
tôn giáo, những thành kiến xuất phát từ não trạng tôn giáo mà họ mù lòa trước Đức
Giêsu khi Người tuyên bố là ánh sáng thế gian.
Thành kiến đầu tiên của người Do-thái, đó là: mọi sự dữ đều là hình phạt
của Chúa. Vì thế, khi thấy một người mù từ thuở mới sinh, các môn đệ hỏi Đức Giêsu: “Thưa Thầy, ai đã phạm tội khiến
người này sinh ra đã bị mù, anh ta hay cha mẹ anh ta?” Đây là một khái niệm
hoàn toàn sai lầm.
Thế giới này vẫn còn những người, vì sự mù quáng của họ, cho rằng họ vinh danh
Thiên Chúa khi tạo nên những cuộc chiến tranh, khi loại trừ những người không
có cùng suy nghĩ như họ. Hôm nay, Lời Chúa nói với chúng ta: hãy coi chừng những
sức mạnh của sự mù quáng ở trong chính chúng ta.
Đức Giêsu gặp người mù từ thuở mới sinh. Người làm cử chỉ sáng tạo như lúc
khởi nguyên của thế giới, khi Thiên Chúa tạo dựng con người từ bụi đất. Đức Giêsu lập lại cử chỉ này để tái sinh người mù. Người mù này không phải
là người theo đúng nghĩa, bởi vì anh ta không thể có mối tương quan đích thật
với người khác. Anh ta không thể thấy ánh sáng, cũng không thể thấy mọi người.
Anh ta không thể tương giao với người khác. Đức Giêsu sẽ tái sinh anh ta.
Vì thế, con đường của người mù bắt đầu bằng cuộc sáng tạo. Từ lúc đó, anh
được mời gọi làm chứng cho Ánh Sáng và củng cố đức tin của chính mình. Chúng ta
nhận thấy, sau khi được sáng mắt, anh mù dùng những từ khác nhau để chỉ về Đức
Giêsu: trước tiên, “một người tên là Giêsu”, sau đó “một vị ngôn sứ”, rồi “người bởi Thiên
Chúa mà đến”, và cuối cùng “Con Người”, tức là Con Thiên Chúa.
Đức tin như là sự nhận biết Thiên Chúa, dưới hình vẻ nhân loại. Cái nhìn của
người mù trước khi được sáng mắt đã được biến đổi dần dần để trở thành cái nhìn
của Chúa.
Trong bài đọc I, ngôn sứ Sa-mu-en đến nhà Gie-sê, một nông dân ở làng
Bê-lem, để chọn một vị vua trong số các con trai của ông. Khi thấy Ê-li-áp, người
con trai cả, ông Sa-mu-en nghĩ: “Đúng rồi!
Người Đức Chúa xức dầu tấn phong đang ở trước mặt Đức Chúa đây!” Nhưng Chúa
phán với ông Sa-mu-en: “Đừng xét theo
hình dáng và vóc người cao lớn của nó, vì ta đã gạt bỏ nó. Thiên Chúa không
nhìn theo kiểu người phàm: người phàm chỉ thấy điều mắt thấy, còn Đức Chúa thì
thấy tận đáy lòng.” Khi chữa người mù, Đức Giêsu không chỉ mở mắt anh ta để
nhìn thấy ánh sáng, mà còn mở cái nhìn của anh ta đến tất cả thực trạng của thế
giới, dưới cái nhìn của Thiên Chúa.
Tin Mừng hôm nay mời gọi chúng ta thay đổi cái nhìn của chúng ta về những sự
kiện, những hoàn cảnh và tha nhân. Thay vì coi các đồ vật, của cải như là vật sở
hữu cá nhân và độc quyền của mình, chúng ta hãy coi chúng là hồng ân mà Chúa
giao phó cho chúng ta trong một thời gian, và hãy quản lý nó cách tốt nhất, hầu
biết chia sẻ và giúp cho những người khác cũng được hưởng những hồng ân đó.
Thay vì xem những hoàn cảnh khó khăn
như những ngõ cụt gây ra những lo âu và tuyệt vọng, chúng ta hãy hướng về Chúa,
vì đối với Người, “không có gì là không thể làm được”, và không có gì là hoàn
toàn mất đi; hướng về Chúa vì Người nắm giữ chìa khóa lịch sử. Hãy mở to đôi mắt
để thấy những điều kỳ diệu nhỏ bé trong cuộc sống hằng ngày!
Khi đánh giá người khác qua địa vị xã hội của họ sẽ khiến ta coi thường hoặc
sợ họ. Thay vào đó, chúng ta hãy học cách nhìn như Chúa đã nhìn họ. Nói cách
khác, chúng ta hãy tập để biết có cái nhìn của Chúa trong cuộc sống. Chúng ta
hãy nhớ lại việc tuyển chọn của Đa-vít: đối với Chúa, những người quan trọng nhất không phải là những người
mà người ta hay nghĩ tới, hay dự đoán theo kiểu loài người.
Chúng ta hãy chấp nhận để Tin Mừng chất vấn chúng ta, vì đó là điều kiện để
Đức Giêsu có thể chữa bệnh mù quáng của mình. Chúng ta hãy lên đường, bước theo
Chúa là Đường, là Sự Thật và là Sự Sống.