* Để nghe trên Youtube:
https://youtu.be/bPwKEcm64fA
Lễ Giáng Sinh
Tin
Mừng Chúa Giêsu Kitô theo Thánh Luca (2,1-14)
Ngày ấy, có lệnh của hoàng đế Cêsarê
Augustô ban ra, truyền cho khắp nơi phải làm sổ kiểm tra. Ðây là cuộc kiểm tra
đầu tiên, thực hiện thời Quirinô làm thủ hiến xứ Syria. Mọi người đều lên đường
trở về quê quán mình. Giuse cũng rời thị trấn Nadarét, trong xứ Galilêa, trở về
quê quán của Ðavít, gọi là Bêlem, vì Giuse thuộc hoàng gia và là tôn thất dòng
Ðavít, để khai kiểm tra cùng với Maria, bạn người, đang có thai.
Sự việc xảy ra trong lúc ông bà đang ở
đó, là Maria đã tới ngày mãn nguyệt khai hoa, và bà đã hạ sinh con trai đầu
lòng. Bà bọc con trẻ trong khăn vải và đặt nằm trong máng cỏ, vì hai ông bà
không tìm được chỗ trong hàng quán.
Bấy giờ trong miền đó có những mục tử
đang ở ngoài đồng và thức đêm để canh giữ đoàn vật mình. Bỗng có thiên thần Chúa
hiện ra đứng gần bên họ, và ánh quang của Thiên Chúa bao toả chung quanh họ,
khiến họ hết sức kinh sợ. Nhưng thiên thần Chúa đã bảo họ rằng: "Các ngươi
đừng sợ, đây ta mang đến cho các ngươi một tin mừng đặc biệt, đó cũng là tin
mừng cho cả toàn dân: Hôm nay Chúa Kitô, Ðấng Cứu Thế, đã giáng sinh cho các
ngươi trong thành của Ðavít. Và đây là dấu hiệu để các ngươi nhận biết Người:
Các ngươi sẽ thấy một hài nhi mới sinh, bọc trong khăn vải và đặt nằm trong
máng cỏ".
Và bỗng chốc, cùng với các thiên thần, có
một số đông thuộc đạo binh thiên quốc đồng thanh hát khen Chúa rằng: "Vinh
danh Thiên Chúa trên các tầng trời, và bình an dưới thế cho người thiện
tâm".
***
Bài chia sẻ Tin Mừng của Linh
mục Giuse Vũ Thái Hòa
Chúa
Giêsu Kitô, món quà cao quý nhất của Chúa Cha trao tặng cho nhân loại
Ngày xưa
có một đôi vợ chồng trẻ, Tân và Kim, tuy rất nghèo về vật chất nhưng lại giầu
tình yêu thương đối với nhau.
Tân có một
chiếc đồng hồ bỏ túi bằng vàng rất đẹp. Ðó là gia tài duy nhất do cha mẹ anh để
lại. Từ lâu, anh ước mơ sắm được một sợi dây bằng vàng cho đồng hồ của anh. Còn
Kim, có một bộ tóc dài rất đẹp, ai cũng trầm trồ khen ngợi mỗi khi gặp nàng. Dĩ
nhiên, nàng rất quý nó và hãnh diện về nó. Từ lâu, nàng ước mơ có một chiếc lược
bằng xà cừ. Tân và Kim, mỗi người giữ trong lòng ước mơ chưa thỏa và mong muốn
một ngày kia có thể tặng cho người bạn đường của mình món quà quý giá và mắc mỏ
đó, nhưng cả hai vợ chồng rất nghèo.
Hôm áp lễ
Giáng Sinh, sau khi sắm đồ cho ngày đại lễ, Kim trở về nhà. Chồng nàng đã chờ ở
cửa. Tân thật sửng sốt khi thấy vợ chàng đã cắt bỏ mái tóc đẹp của nàng. Chàng
hỏi vợ: “Em yêu, sao đầu em lại như thế?”
Người vợ hiền tươi cười đưa cho chồng một gói quà nhỏ và nhẹ nhàng nói: “Em
đã bán mớ tóc đi để lấy tiền sắm dây vàng này cho đồng hồ của anh.”
Ðến
phiên Tân trao cho vợ một gói quà xinh xắn. Khi mở gói quà, nàng bàng hoàng khi
thấy một chiếc lược bằng xà cừ rất đẹp.
Hai vợ
chồng ôm choàng lấy nhau trong nước mắt. Nhưng đó là nước mắt hạnh phúc. Người
vợ mất bộ tóc đẹp; người chồng mất chiếc đồng hồ vàng đẹp, nhưng cả hai đều hạnh
phúc ngập tràn, hạnh phúc vì đã tặng cho nhau những gì quý giá nhất.
*
Hôm nay,
Thiên Chúa đã trao tặng cho nhân loại điều cao quý nhất của Người, đó là chính
Con Một của Người, như ngôn sứ I-sai-a đã loan báo: “Một trẻ thơ đã chào đời để cứu ta, một người
con đã được ban tặng cho ta” (Is 9,
5). Chính Chúa Giêsu đã nói: “Thiên Chúa yêu thế gian đến nỗi đã ban Con Một, để ai tin vào Con của
Người thì khỏi phải chết, nhưng được sống muôn đời”
(Ga 3,16).
Hôm nay,
ngày đất trời giao duyên, ngày hội ngộ
giữa Thiên Chúa và nhân loại. Vì con người không thể lên tới Thiên Chúa,
nên Thiên Chúa đã xuống với con người. Chúa xuống trần gian để cho trần gian biết
đường về trời. Chúa mặc lấy thân phận phàm nhân để con người trở nên con cái
Chúa, như thánh Gioan viết: “Những ai tin vào danh Người, thì Người cho họ quyền trở nên con Thiên
Chúa” (Ga 1,12).
Hôm nay, Chúa Kitô giáng trần khai mở một kỷ nguyên
mới. Người đến chia sẻ đời sống với con người, quy tụ muôn người từ khắp nơi, đem
đến cho nhân loại niềm vui, hạnh phúc, bình an đích thật, và sự sống vĩnh cửu.
Hôm nay, Chúa Giêsu đến mặc khải cho
nhân loại biết rằng đời sống con người có ý nghĩa, sự chết không phải là con đường
hư không, không phải là con đường cùng. Những gì chúng ta sống và làm với tình
yêu thương thì sẽ không bao giờ mất đi. Người cũng cho chúng ta thấy dù khác
nhau về chủng tộc, ngôn ngữ, văn hóa, chúng ta đều là anh chị em; dẫu chúng ta
có tội lỗi đến đâu thì Người cũng tha thứ; dù gánh của chúng ta có nặng nề đến mấy,
Người sẽ cho chúng ta nghỉ ngơi bồi dưỡng.
Hôm nay, Thiên Chúa tự đồng hóa với
con người. Vì thế, từ nay, ai khinh miệt một người nào đó, dù là bé nhỏ nhất,
là khinh miệt chính Chúa; ai yêu thương kính trọng con người là yêu thương kính
trọng chính Thiên Chúa!
Hôm nay,
lễ Giáng Sinh, lễ của Chúa Cha ban tặng Con Một của Người cho nhân loại, và
cũng là ngày lễ của con người trong niềm vui và hy vọng. Còn chúng ta, mỗi người
chúng ta sẽ tặng gì cho Chúa? Quà tặng lớn nhất cho Người, phải chăng là đón tiếp
Người và đón tiếp anh chị em của chúng ta là hiện thân của Người, nhất là những
người đang cần đến chúng ta? Yêu Chúa, yêu tha nhân, lúc đó mới thực sự là mừng
lễ Giáng Sinh! Và mỗi ngày là một lễ Giáng Sinh!
Hôm nay, Chúa tỏ lộ tình yêu của Người cho toàn nhận
loại, như lời hát của các thiên thần: “Vinh danh Thiên Chúa trên trời, bình an dưới
thế cho loài người Chúa thương.”
“Hãy tạ
ơn Chúa vì Chúa nhân từ,
muôn ngàn
đời Chúa vẫn trọn tình thương.” (Tv 135,1).
Hôm nay,
chúng ta vừa hát Kinh Vinh Danh: “chúng con ca ngợi Chúa, chúng con chúc tụng Chúa, chúng con thờ lạy
Chúa, chúng con tôn vinh Chúa, chúng con cảm tạ Chúa!”
Amen.