Jos. Hoàng Mạnh Hùng
Thời ấy, hoàng đế Au-gút-tô ra chiếu chỉ, truyền kiểm
tra dân số trong khắp cả thiên hạ. Đây là cuộc kiểm tra đầu tiên, được thực
hiện thời ông Qui-ri-ni-ô làm tổng trấn xứ Xy-ri. Ai nấy đều phải về nguyên
quán mà khai tên tuổi. Bởi thế, ông Giu-se từ thành Na-da-rét, miền Ga-li-lê
lên thành vua Đa-vít tức là Bê-lem, miền Giu-đê, vì ông thuộc
gia đình dòng tộc vua Đa-vít. Ông lên đó khai tên cùng với người đã thành hôn
với ông là bà Ma-ri-a, lúc ấy đang có thai. Khi hai người đang ở đó, thì bà
Ma-ri-a đã tới ngày mãn nguyệt khai hoa. Bà sinh con trai đầu lòng, lấy tã bọc
con, rồi đặt nằm trong máng cỏ, vì hai ông bà không tìm được chỗ trong nhà trọ.
Trong vùng ấy, có những người chăn chiên sống ngoài đồng
và thức đêm canh giữ đàn vật. Bỗng sứ thần Chúa đứng bên họ, và vinh quang của
Chúa chiếu toả chung quanh, khiến họ kinh khiếp hãi hùng. Nhưng sứ thần bảo họ:
"Anh em đừng sợ. Này tôi báo cho anh em một tin mừng trọng đại, cũng là
tin mừng cho toàn dân: Hôm nay, một Đấng Cứu Độ đã sinh ra cho anh em trong
thành vua Đa-vít, Người là Đấng Ki-tô Đức Chúa. Anh em cứ dấu này mà nhận ra
Người: anh em sẽ gặp thấy một trẻ sơ sinh bọc tã, nằm trong máng cỏ." Bỗng
có muôn vàn thiên binh hợp với sứ thần cất tiếng ngợi khen Thiên Chúa rằng:
"Vinh danh Thiên Chúa trên trời,
bình an dưới thế cho loài người Chúa thương."
Khi các thiên sứ từ biệt mấy người chăn chiên để về
trời, những người này bảo nhau: "Nào chúng ta sang Bê-lem, để xem sự việc
đã xảy ra, như Chúa đã tỏ cho ta biết." Họ liền hối hả ra đi. Đến nơi, họ
gặp bà Ma-ri-a, ông Giu-se, cùng với Hài Nhi đặt nằm
trong máng cỏ. Thấy thế, họ liền kể lại điều đã được nói với họ về Hài Nhi này.
Nghe các người chăn chiên thuật chuyện, ai cũng ngạc nhiên. Còn bà Ma-ri-a thì
hằng ghi nhớ mọi kỷ niệm ấy, và suy đi nghĩ lại trong lòng. Rồi các người chăn
chiên ra về, vừa đi vừa tôn vinh ca tụng Thiên Chúa, vì mọi điều họ đã được mắt
thấy tai nghe, đúng như đã được nói với họ. (Mt 1,18-25)
Cánh đồng đó hiện nay là thị trấn Beit Sahour, ngoại ô
phía đông của Bê-lem. Vị trí chính xác nơi các thiên thần xuất hiện rất khó để
xác định chính xác hoàn toàn. Chính vì vậy, có nhiều địa điểm được coi là nơi
diễn ra sự kiện này cho đến năm 1953, khi các tu sĩ và kiến trúc sư nổi tiếng
Antonio Barluzzi đã xây dựng nên nhà thờ Mục Đồng như hiện tại với
hình dáng giống như chiếc lều của những người chăn chiên du mục, mái vòm và
thánh giá trên đỉnh.
Lối vào nhà thờ là cánh cổng đá hình vòng cung với dòng chữ được cho
là những lời của thiên thần bằng tiếng La-tinh: "Gloria in excelsis
deo" (Vinh danh Thiên Chúa trên trời). Phía trên lối vào chính là bức
tượng đồng mô tả một thiên thần đang hạ xuống, thông báo tin tốt lành về sự ra
đời của Chúa. Bên trong mái vòm được trang trí bằng hình chạm khắc của 10 thiên
thần...
Trong số 4 bàn thờ, bàn thờ ở trung tâm của nhà nguyện
được cung hiến vào năm 1954 được chạm khắc hình chiếc lá phong của Canada để
tưởng nhớ những người Canada đã đóng góp vào việc xây dựng nhà thờ. Trên các
bức tường là những bức tranh mô tả lại cuộc sống của những người chăn chiên,
khung cảnh thiên thần hiện ra và thông báo Chúa ra đời.
Hành trình đức tin của những người chăn chiên bắt đầu
bằng việc mau mắn làm theo lời báo tin của các thiên thần. Họ liền vội vã
ra đi với lòng tin yêu nung đốt. Họ đã gặp và chiêm ngưỡng Thánh Gia tại
Bê-lem. Rồi khi họ ra về và nói cho những người khác biết về Hài Nhi,
người ta chỉ có phản ứng “ngạc nhiên” mà thôi. Thiếu con mắt đức tin,
người ta sẽ coi việc sinh ra của Hài Nhi đơn giản như một điều ngạc
nhiên. Mà ngạc nhiên là phản ứng nhất thời do đầu óc chứ không phải do
con tim và không phải là hành vi của đức tin.
Sau khi thi hành sứ mệnh loan báo Tin Mừng, những
người chăn chiên ra về, “vừa đi vừa tôn vinh ca tụng Thiên Chúa”. Nghĩa
là đi tới đâu họ cũng ngợi khen Chúa, chứ không phải chỉ ca tụng Chúa trong đền
Thánh hay nhà thờ. Đức tin đã làm cho họ trở thành những kẻ rao giảng Tin
Mừng đầu tiên trong bất cứ hoàn cảnh nào. Tiếp theo là ba nhà chiêm tinh phương
Đông là đại diện cho dân ngoại. Thiên Chúa không chỉ tỏ mình cho dân
Israel. Ngài còn tỏ mình cho các dân tộc khác, vì Ngài muốn cứu độ cho
toàn thể nhân loại chẳng trừ ai. Có thể Thiên Chúa đã muốn dùng sự xuất
hiện của một vì sao để báo hiệu Con Ngài chào đời. “Khi Đức Giê-su
ra đời tại Bê-lem, miền Giu-đê, thời vua Hê-rô-đê trị vì, có mấy nhà chiêm tinh
từ phương
Đông đến Giê-ru-sa-lem, và hỏi: "Đức Vua dân Do-thái mới sinh,
hiện ở đâu? Chúng tôi đã thấy vì sao của Người xuất hiện bên phương Đông, nên
chúng tôi đến bái lạy Người." (Mt 2,1-2).
Ngày nay Bê-lem không còn ánh sáng sao dẫn đường theo
con mắt người phàm năm xưa, nhưng con mắt đức tin đã dẫn dắt rất nhiều khách
hành hương đến nơi này. Đêm Bê-lem lạnh lẽo và yên tĩnh, không ồn ào náo nhiệt.
Nó làm cho người khách hành hương nhớ và khẽ hát “Đêm đông lạnh lẽo Chúa sinh
ra đời …”. Bài hát tiếng Việt đã vang lên bởi đoàn khách hành hương Việt Nam
ngay tại miền đất Bê-lem khi cùng nhau hiệp dâng Thánh Lễ Giáng Sinh tại nhà
thờ Mục Đồng.
Cuộc hành hương tại đây đã giúp người tham dự nhận
thức chiều kích nhân tính của con Thiên Chúa. Thiên Chúa muốn cứu độ con người
bằng cách sai con một Người xuống thế gian, nhập thể làm người. Cách làm người
của Con Thiên Chúa vừa bình thường lại vừa tuyệt đối khác thường. Bình thường
vì Ngài được sinh ra bởi một người nữ (x. Gl 4, 4). Khác thường vì Ngài không
được sinh ra bởi người nam (cha ruột), nhưng do quyền năng Chúa Thánh Thần (x.
Mt 1, 18-20).
Thánh Mát-thêu đã viết về gia phả của Đức Giê-su một cách khéo léo: “Gia-cóp sinh Giu-se, chồng của bà Ma-ri-a,
bà là mẹ Đức Giê-su cũng gọi là Đấng Ki-tô.” (Mt 1,16). Có thể nói, Đức Giê-su
được “nhập khẩu” vào dòng dõi vua Đavít nhờ lời đáp trả “xin vâng” cách âm thầm
của thánh Giu-se.
Nên Thánh Mát-thêu đã làm nổi bật dung mạo vị cha nuôi của Chúa Giê-su bằng
việc nhấn mạnh rằng Hài Nhi Giê-su được đưa vào trong dòng dõi vua Ðavít
một cách hợp pháp qua thánh Giu-se. Và như thế đã thực hiện những lời Kinh
Thánh, trong đó Ðấng Thiên Sai được các tiên tri loan báo như là “Con của
Vua Ðavít”.
Con Thiên Chúa đã có một người mẹ để trọn vẹn là
người, Ngài có cha nuôi là thánh Giu-se để được thuộc về dòng Đavít với một gia
phả. Có một nơi để mọi người ghi nhận nơi Chúa Cứu Thế đã giáng trần trong một
đêm đông và có một gia đình cần thiết để sống và lớn lên. Chính trong đêm lịch
sử đó, sứ thần Thiên Chúa đã loan báo “Vinh danh Thiên Chúa trên trời”, đồng
thời nói với các mục đồng trong cánh đồng Bê-lem “đây Ta mang cho các ngươi một
Tin Mừng trọng đại”.
Grotto of Bethlehem 09/11/2022