(Suy
niệm Tin mừng Mat-thêu (13, 24-43) trích đọc vào Chúa nhật 16 thường niên)
Khi
nhìn thấy chiến tranh, khủng bố, bạo loạn và tội ác xảy ra nhiều nơi trên thế
giới thì có người tỏ ra bất mãn, oán trách Thiên Chúa và chua chát kêu lên:
“Chúa ở đâu? Tại sao Chúa để cho bao nhiêu thảm cảnh đau lòng xảy ra như thế mà
không ra tay can thiệp? Biết bao người vô tội bị áp bức đọa đày bởi phường gian
ác mà tại sao Chúa không cứu giúp? Tại sao Thiên Chúa không quét sạch những
người gây ra tội ác để cho nhân loại được thái bình?”
Dụ
ngôn “Cỏ lùng trong ruộng lúa” được trích đọc hôm nay soi sáng cho chúng ta biết
tại sao có tội ác xảy ra trên thế gian. Chúa Giê-su nói:
"Nước
Trời ví như chuyện người kia gieo giống tốt trong ruộng mình. Khi mọi người đang ngủ, thì kẻ thù của ông
đến gieo thêm cỏ lùng vào giữa lúa, rồi đi mất. Khi lúa mọc lên và trổ bông,
thì cỏ lùng cũng xuất hiện. Đầy tớ mới đến thưa chủ nhà rằng: "Thưa ông,
không phải ông đã gieo giống tốt trong ruộng ông sao? Thế thì cỏ lùng ở đâu mà
ra vậy?" Ông đáp: "Kẻ thù đã làm đó!”
Qua
dụ ngôn trên, Chúa Giê-su ví Thiên Chúa như chủ ruộng gieo vãi những hạt giống
tốt vào ruộng mình, có nghĩa là Ngài đã dựng nên những con người có phẩm chất tốt
lành trên thế gian. Trong khi đó, ma quỷ là kẻ thù nghịch với Thiên Chúa đến
gieo cỏ lùng vào ruộng lúa, có ý nói ma quỷ gieo những mầm giống xấu xa, những
ham muốn tội lỗi vào lòng dạ con người, khiến con người làm điều gian ác và thế
là, chiến tranh, bạo loạn, tội ác… xảy ra khắp thế gian.
Trước
thảm cảnh đau lòng đó, Thiên Chúa đã làm gì?
Ngài
không thể còng tay người phạm tội, không bắt bỏ tù người gian ác, không tiêu
diệt kẻ bạo tàn… vì làm như thế là không tôn trọng tự do con người. Tự do là
phẩm tính cao quý nhất Thiên Chúa ban cho con người. Nhờ có tự do, con người
trỗi vượt hơn tất cả mọi loài vật khác. Một khi đã ban tự do cho con người,
Thiên Chúa hoàn toàn tôn trọng và không bao giờ lấy lại.
Cách
duy nhất Thiên Chúa dùng để ngăn chặn con người ngừng làm hại nhau, đừng gây đau
khổ cho nhau… là dạy cho họ biết rằng tất cả mọi người là anh chị em ruột thịt
con cùng một Cha là Thiên Chúa nên phải xóa bỏ hận thù và phải yêu thương đùm
bọc nhau.
Một
khi người ta không vâng lời Chúa dạy, không giữ luật yêu thương thì Thiên Chúa vô
cùng đau khổ, tan nát cõi lòng… mà không thể làm gì hơn.
Dụ
ngôn “Cỏ lùng trong ruộng lúa” cũng cho ta biết rằng: Thiên Chúa không thể nhổ
bỏ cỏ lùng làm hại lúa tốt trong ruộng, tức là không muốn diệt trừ phường gian
ác làm hại người lành; Ngài “để cả hai cùng lớn lên cho đến mùa gặt…” (Mt
13,30).
Như
thế, Thiên Chúa không tiêu diệt kẻ gian ác nhưng kiên nhẫn đợi chờ, đợi chờ họ hồi
tâm và tỉnh ngộ, để nhận ra mọi người là anh chị em một nhà con cùng một Cha… Nhờ
đó, hận thù sẽ được xóa bỏ, ghen ghét sẽ bị đẩy lùi, hòa bình và yêu thương sẽ
ngự trị trong tâm hồn mọi người…
Lạy
Chúa Giê-su,
Chúa
đã ban cho chúng con tự do vì chỉ khi có tự do, chúng con mới thật sự là người
có phẩm giá cao đẹp, mới xứng đáng là hình ảnh của Chúa.
Chúa
cũng không bao giờ tước đoạt tự do mà Chúa đã thông ban cho chúng con vì không
muốn chúng con sống như người máy, như nô lệ.
Xin
cho chúng con không bao giờ dùng tự do để làm điều ác, nhưng biết sử dụng tự do
để làm lành, lánh dữ, nhờ đó chúng con trở thành người có phẩm chất cao đẹp và
đạt được hạnh phúc muôn đời.
Linh
mục Inhaxiô Trần Ngà
Tin
mừng Mát-thêu (13, 24-43)
24
Đức Giê-su trình bày cho dân chúng nghe một dụ ngôn khác: "Nước Trời ví
như chuyện người kia gieo giống tốt trong ruộng mình.25 Khi mọi
người đang ngủ, thì kẻ thù của ông đến gieo thêm cỏ lùng vào giữa lúa, rồi đi
mất.26 Khi lúa mọc lên và trổ bông, thì cỏ lùng cũng xuất hiện.27
Đầy tớ mới đến thưa chủ nhà rằng: "Thưa ông, không phải ông đã gieo giống
tốt trong ruộng ông sao? Thế thì cỏ lùng ở đâu mà ra vậy? " Ông đáp:
"Kẻ thù đã làm đó! " Đầy tớ nói: "Vậy ông có muốn chúng tôi ra
đi gom lại không? " 29 Ông đáp: "Đừng, sợ rằng khi gom cỏ lùng, các
anh làm bật luôn rễ lúa. 30 Cứ để cả hai cùng lớn lên cho tới mùa gặt. Đến ngày
mùa, tôi sẽ bảo thợ gặt: hãy gom cỏ lùng lại, bó thành bó mà đốt đi, còn lúa,
thì hãy thu vào kho lẫm cho tôi."
31 Đức Giê-su còn trình bày cho họ nghe một dụ ngôn khác. Người nói:
"Nước Trời cũng giống như chuyện hạt cải người nọ lấy gieo trong ruộng
mình.32 Tuy nó là loại nhỏ nhất trong tất cả các hạt giống, nhưng
khi lớn lên, thì lại là thứ lớn nhất; nó trở thành cây, đến nỗi chim trời tới
làm tổ trên cành được."
33 Người còn kể cho họ một dụ ngôn khác: "Nước Trời cũng giống
như chuyện nắm men bà kia lấy vùi vào ba thúng bột, cho đến khi tất cả bột dậy
men."
34 Tất cả các điều ấy, Đức Giê-su dùng dụ ngôn mà nói với đám đông;
và Người không nói gì với họ mà không dùng dụ ngôn,35 hầu ứng nghiệm
lời sấm của ngôn sứ: Mở miệng ra, tôi sẽ kể dụ ngôn, công bố những điều được
giữ kín từ tạo thiên lập địa.
36 Bấy giờ, Đức Giê-su bỏ đám đông mà về nhà. Các môn đệ lại gần
Người và thưa rằng: "Xin Thầy giải nghĩa dụ ngôn cỏ lùng trong ruộng cho
chúng con nghe."37 Người đáp: "Kẻ gieo hạt giống tốt là
Con Người.38 Ruộng là thế gian. Hạt giống tốt, đó là con cái Nước
Trời. Cỏ lùng là con cái Ác Thần.39 Kẻ thù đã gieo cỏ lùng là ma
quỷ. Mùa gặt là ngày tận thế. Thợ gặt là các thiên thần.40 Vậy, như
người ta nhặt cỏ lùng rồi lấy lửa đốt đi thế nào, thì đến ngày tận thế cũng sẽ
xảy ra như vậy.41 Con Người sẽ sai các thiên thần của Người tập
trung mọi kẻ làm gương mù gương xấu và mọi kẻ làm điều gian ác, mà tống ra khỏi
Nước của Người,42 rồi quăng chúng vào lò lửa; ở đó, chúng sẽ phải
khóc lóc nghiến răng.43 Bấy giờ người công chính sẽ chói lọi như mặt
trời, trong Nước của Cha họ. Ai có tai thì nghe.