Chúa Nhật Tuần IV Mùa Phục Sinh Năm C
Cv 13, 14. 43-52; Kh 7, 9. 14b-17; Ga 10, 27-30
Người chăn dắt Israel, là một thuật ngữ quen dùng trong văn hoá
người Do Thái, biểu tượng là người gìn giữ hoà bình, người của cõi thiêng mà
đến.
Trong ngôn ngữ biểu tượng người chăn dắt là người đã từng trải
bằng những kinh nghiệm của mình, người trực giác nhìn thấy phía trước, dự đoán
được tương lai gần những điều sắp đến. Người chăn dẫn cũng là người biết canh
chừng, theo chức năng đó người chăn dắt luôn trau dồi thêm những tình huống cảnh
giác. Người chăn dắt có nhiệm vụ bảo đảm an toàn cho đoàn chiên của mình, anh ta
là người biết nhìn trời, dự đoán qua trăng sao, tai lắng nghe và phân biệt được
tiếng thú dữ và tiếng chiên lạc đàn thuộc bầy của minh. Chính anh ta là người
không có chỗ dừng chân, không có một nơi gối đầu định cư, số phận anh ta tuỳ
thuộc vào số phận của đoàn chiên. Đối với đoàn chiên, anh ta là đôi mắt là sự am
hiểu thay cho đàn chiên, biết từng con chiên và bảo vệ từng con chiên trong đàn.
Trong suốt cuộc đời rao giảng Tin Mừng, Chúa Giêsu đã không đề
nghị với con người điều gì khác ngoài bổn phận lắng nghe Lời Chúa và đem ra thực
hành trong cuộc sống hằng ngày. Đó là điểm thần học nổi bật trong sứ điệp của
bài Tin Mừng hôm nay. Đây là chìa khóa thần học giúp chúng ta hiểu ý nghĩa của
trình thuật Chúa Giêsu Kitô, Người Mục Tử nhân lành như thánh Gioan ghi lại
trong bài Tin Mừng hôm nay.
Sứ vụ của người chăn chiên đòi hỏi phải là người khôn ngoan, hiền
hậu, có trái tim nhân từ thương cảm. Con chiên nào đau bệnh, anh chữa trị, con
nào lạc lối, anh tìm đưa về, con nào bước đi yếu ớt, anh cõng trên vai. Những
con chiên khoẻ mạnh anh ta vỗ về... Từ những hình ảnh nhân hậu đó, người chăn
chiên còn là biểu tượng của sự bình an cho đàn chiên. Người ta muốn bắt chiên,
trước hết phải giết hại người chủ chiên.
Hình ảnh người mục tử nhân lành diễn tả sứ mệnh ấy của Chúa Giêsu
đối với nhân loại và không ai có thể giật mất đoàn chiên tín hữu khỏi bàn tay
của Ngài.
Trình thuật Chúa Giêsu là vị mục tử nhân lành gồm một số động từ
diễn tả các bổn phận của chủ chăn và bổn phận của tín hữu. Nếu viết chúng thành
hai cột song song, chúng ta thấy có tới bốn động từ diễn tả bổn phận của chủ
chăn. Đó là nói, hiểu biết, hiến mạng sống và gìn giữ. Trong khi đó chỉ có hai
động từ diễn tả bổn phận của tín hữu là lắng nghe và đi theo.
Bổn phận trước hết của vị chủ chăn là nói, nghĩa là giảng dạy,
huấn luyện, đào tạo, khuyên nhủ, kêu mời, đề nghị, góp ý kiến. Đây là động từ
bao gồm tất cả mọi sinh hoạt rao giảng của Chúa và giáo huấn của Giáo Hội. Từ
việc tổ chức các khóa tĩnh tâm, huấn luyện, đào tạo mọi thành phần nhân lực mục
vụ của cộng đoàn địa phương cho tới việc dùng các phương tiện và kỹ thuật truyền
thông xã hội, báo chí, sách vở, tài liệu, phim ảnh, băng hình, truyền hình... để
phổ biến, rao truyền Lời Chúa và phát triển lòng tin của tín hữu.
Bổn phận thứ hai của vị chủ chăn, tức là các Giám Mục, nam nữ Tu
Sĩ và Giáo Dân lãnh đạo cộng đoàn là hiểu biết. Trong ngôn ngữ Kinh Thánh, hiểu
biết có nghĩa là bước vào trong tương quan hiệp thông với tha nhân. Hơn ai hết,
vị chủ chăn phải là người có các liên hệ huynh đệ nhân bản với tín hữu, biết chú
ý đến sự khác biệt, không lẫn lộn tinh thần hiệp nhất với sự đồng nhất máy móc
một chiều, không lẫn lộn cuộc sống với cảnh chạy việc, không lẫn lộn trật tự với
cảnh rộn ràng vô hồn. Nhưng để có thể hiểu biết tín hữu, vị chủ chăn cần phải
tiếp xúc và nhất là biết lắng nghe họ nói, biết cố gắng nhìn mọi người với con
tim của mình, sẵn sàng học hỏi nơi tín hữu của mình. Các tín hữu có thể cho các
vị chủ chăn biết bao nhiêu là bài học quí giá trên mọi bình diện cuộc sống, từ
các đức tính xã hội, nhân bản cho đến các nhân đức Kitô, lòng tin, cậy, mến và
sự thánh thiện.
Bổn phận thứ ba của chủ chăn là hiến mạng sống mình cho cộng đoàn
tín hữu, chết cho họ và vì họ. Nói đúng ra, trừ các trường hợp bắt đạo bình
thường thì chủ chăn ít khi phải chết vì tín hữu. Những điều mà Thiên Chúa và mọi
tín hữu đều mong chờ là các chủ chăn sống hoàn toàn và trọn vẹn cho cộng đoàn,
dành trọn khả năng, sức lực, thời giờ, của cải và toàn cuộc sống của mình cho
tha nhân. Biết noi gương Chúa Giêsu kiên nhẫn, quảng đại, sống sát với tín
hữu.Chia sẻ mọi vui buồn âu lo của họ và trở thành anh em đại đồng của mọi
người. Nghĩa là vị chủ chăn không sống cho mình mà sống cho Chúa và cho cộng
đoàn.
Bổn phận thứ tư của chủ chăn là giữ gìn để tín hữu khỏi bị sói dữ
cắn xé để họ không xa Chúa, rời bỏ Giáo Hội, và mất đức tin. Trong thế giới ngày
nay, nhiều khi rất khó nhận diện ra sói dữ, nhưng muốn bảo vệ cộng đoàn, vị chủ
chăn phải để lợi ích thiêng liêng mà các linh hồn và hạnh phúc của tín hữu lên
trên hết trong mọi sinh hoạt thường ngày chứ không phải các lợi lộc riêng tư,
danh dự của mình hay thứ gì khác.
Lời Chúa hôm nay vang lên, như muốn xác định cho chúng ta một lập
trường dứt khoát và chắc chắn: Ta là mục tử nhân lành. Lời xác quyết này thắp
lên trong chúng ta một tia sáng hy vọng, đồng thời tỏ cho chúng ta thấy một góc
cạnh mới về Thiên Chúa.
Ta biết các chiên Ta. Phải, Ngài biết chúng ta
không như viên kỹ sư biết một chiếc máy. Ngài biết chúng ta không như thầy cô
giáo biết những người học trò. Trái lại, Ngài biết chúng ta như một người bạn
biết một người bạn, và sẵn sàng hy sinh cho nhau: Ta hiến mạng sống mình đàn
chiên.
Hình ảnh người mục tử nhân lành phải là hình ảnh
của một người chủ chăn luôn canh giữ chuồng chiên, để đoàn chiên được an toàn.
Người mục tử ấy luôn sống giữa bày chiên và luôn chăm sóc đến các con chiên, sẵn
sàng chiến đấu chống lại sói dữ, không quản ngại vất vả, để lên đường tìm kiếm
những con chiên lạc.
Chúa Giêsu là mục tử tốt lành vì đã tặng ban cho
tất cả đoàn chiên món quà quý giá nhất là sự sống đời đời, sự sống của Ba Ngôi
Thiên Chúa, sự sống của chính bản thân Ngài. Sống sự sống của Thiên Chúa rồi,
đoàn chiên sẽ kết hiệp mật thiết với Thiên Chúa. Không ai cướp được đoàn chiên
khỏi tay Người, vì Người dùng chính mạng sống mình mà bảo vệ. Người ràng buộc
đời mình vào sinh mạng của đoàn chiên. Từ nay đoàn chiên và chủ chiên trở thành
một cộng đồng sinh mệnh, sống chết có nhau, kết hợp với nhau trong một tình yêu
thương không có gì có thể tách lìa được.
Trái tim của con người thời nay dường như đã trở
nên chai đá và băng giá. Họ ít lưu tâm đến những người chung quanh. Trong vũ trụ
bao la này, con người chỉ là một số không. Chẳng ai hỏi han đến chúng ta và khi
chúng ta lên tiêng nói, thì cũng chẳng ai buồn nghe. Chỉ mình Đức Ki tô, vị mục
tử nhân lành, luôn tồn tại giữa những đổi thay. Ngài biết chúng ta và hằng chăm
sóc cho chúng ta.
Tiếng Chúa hôm nay đang vang lên từ quả tim của
từng con người nghèo khổ, bị áp bức, bị bóc lột. Tiếng Chúa hôm nay là tiếng kêu
của đồng bào, của cả đất nước, của cả xã hội loài người đang cần nhau để sống,
để có cơm ăn áo mặc đầy đủ, để tạo được hạnh phúc chung. Tiếng Chúa đang vang
dội từng ngày, từng giờ mời gọi thúc bách chúng ta xung phong đi đầu, dấn thân
theo Chúa trên mọi nẻo đường yêu thương, phục vụ, hy sinh. Yêu thương, phục vụ
đến chỗ không còn tìm kiếm gì cho riêng mình, không giữ lấy gì cho riêng mình và
đến chỗ dám liều chết cho anh em được sống, như chủ chiên dám liều mạng sống vì
đàn chiên.
Tình thương của người mục tử không chỉ dừng lại ở
việc chăm sóc dưỡng nuôi chúng ta, mà con dám thí mạng sống mình vì chúng ta.
Cái chết trên thập tự giá là bằng chứng hùng hồn cho một tình yêu lớn lao đến
nỗi dám chết để đổi lại sự sống cho chúng ta. Ngài còn đi đến đỉnh cao của sự
dâng hiến trọn vẹn là trở nên lương thực nuôi dưỡng chúng ta. Với tấm bánh đơn
sơ nhỏ bé, Chúa muốn hoà tan trong chúng ta để chúng ta được ở lại trong Chúa,
và nên một trong Chúa. Qua đó, Chúa cũng muốn mượn lấy bản tính nhân loại của
chúng ta, để Ngài lại có thể tiếp tục yêu thương và phục vụ cho đàn chiên được
sống ấm no và hạnh phúc.
Hình ảnh vị chủ chăn nhân lành nhắc nhở chúng ta
nhớ lại tình thương yêu, bảo vệ và hướng dẫn của Chúa. Hãy dâng cho Chúa tất cả,
kể cả những tội lỗi của chúng ta. "Chiên Ta thì nghe tiếng Ta. Ta biết chúng và
chúng theo Ta. Ta cho chúng được sống đời đời, chúng sẽ không bao giờ hư mất và
không ai có thể cướp được chúng khỏi tay Ta". Chúng ta hãy đến dâng cho Chúa tất
cả cuộc sống của mình, tất cả những điều tốt đẹp, kể cả những điều xấu, những
tội lỗi để cho ân sủng Chúa thanh tẩy mỗi người chúng ta mỗi ngày được nên tốt
đẹp hơn.
Hôm nay, ngày dành riêng để cầu nguyện cho ơn gọi
làm linh mục và tu sĩ, chúng ta hãy xin Chúa ban thêm nhiều vị mục tử tốt lành
để chăm sóc đàn chiên của Chúa. Những mục tử biết hoạ lại khuôn mẫu của vị mục
tử nhân lành luôn sống hết mình vì đàn chiên, luôn tận tuỵ chăm sóc đàn chiên
của Chúa. Chúng ta cũng xin Chúa cho những bậc làm cha, làm mẹ biết giáo dục và
hướng dẫn con cái sống tinh thần tin mừng để cống hiến cho Giáo hội những mần
giống ơn gọi tốt lành.