Hỏi:
Có người theo Phong Trào Thánh Linh cho rằng đau ốm nặng cũng không cần phải đi
nhà thương hay uống thuốc, mà chỉ cần cầu xin ơn Thánh Linh, tin phép lạ Chúa
chữa lành cho khỏi mà thôi. Như thế có đúng không?
xin cha vui lòng giải thích dùm
Trả lời:
Đây là
câu hỏi cần được trả lời dưới ánh sáng của đức tin lành mạnh.
Đúng thế,
trước hết phải nói lại rằng cầu nguyện, nói chung, là một nhu cầu tối thiết cho
đời sống của người tín hữu nói riêng và cho Giáo Hội nói chung, vì chỉ có cầu
nguyện mới đem ta lại gần Thiên Chúa, là Cha nhân từ đầy yêu thương và “
muốn cho mọi người được cứu độ và nhận biết chân lý.”
(1Tm 2: 4)
Trong cầu
nguyện có phần cầu xin (petition) để qua đây chúng ta xin Chúa ban cho những ơn
cần thiết giúp cho sự thăng tiến siêu nhiên và cho những nhu cầu chính đáng
của thân xác như có công ăn việc làm tốt để nuôi sống bản thân và gia đình, có
sức khỏe tốt để sống và làm việc.
Chính vì
sự cần thiết phải cầu nguyện và cầu xin mà Chúa Giêsu đã dạy các Tông Đồ xưa
như sau:
“Thầy lá cây nho, anh em là cành
Ai ở lại trong Thầy
Và Thầy ở lại trong người ấy
Thì người ấy sinh nhiều hoa trái
Vì không có Thầy
Anh em chẳng làm gì được.”
(Ga 15: 5)
“Không có Thầy anh em chẳng làm gì được”
có nghiã là nếu không có ơn Chúa phù giúp thì ta chẳng làm được gì hữu ích cho
phần rỗi của mình, cũng như có đủ sức để vượt qua mọi khó khăn, gian nan thử
thách đến từ bản chất yêu đuối, từ thế gian với đầy rẫy gương xấu và dịp tội,
nhất là đến từ ma quỉ, kẻ tử thù không bao giờ muốn cho chúng ta được cứu rỗi mà
vào Thiên Đàng là nơi quỷ Satan và bè lũ đã bị Tổng Lãnh Thiên Thần Mi-ca-e đánh
đuổi ra khỏi vi tội kiêu căng dám chống lại Thiên Chúa.
Do đó, cầu xin Chúa cho được bình an, có công ăn việc làm tốt, có sức khỏe
phần xác và sức mạnh thiêng liêng để chống lại mọi nguy cơ đe dọa đức tin là
điều cần thiết phải làm hàng ngày để được đứng vững trước mọi thách đố đến từ
mọi phía.
Nói đến việc chữa lành cho khỏi bệnh tật, chúng ta nhớ ngay đến việc Chúa
Giêsu, khi đi rao giảng Tin Mừng cứu độ, cũng đã chữa lành cho biết bao người
phong cùi, câm điếc, mù què và bị quỷ ám, cũng như làm phép lạ để hóa bánh và cá
ra nhiều cho hàng ngàn người đói ăn no nê. Chúa chữa lành cho các bệnh nhân
nan y để nói lên Người là Thiên Chúa và có thể làm những việc con người không
thể làm được như chữa lành cho những người đui mù, câm điếc và phong cùi, là
những bệnh nan y mà ngày nay y khoa tân tiến cũng phải bó tay, nói chi cách nay
trên 2000 năm. Chúa chữa cho họ được lành cũng để nói lên lòng thương xót, cảm
thông nỗi đau khổ của những người kém
may mắn đó.
Tuy nhiên, mục đích của Chúa đến trần gian không phải chỉ để chữa lành cho thân
xác con người mà chủ yếu là để chữa lành cho tâm hồn của cả nhân loại đang bị
vi trùng tội lỗi đục phá và đe dọa cho sự sống của linh hồn. Và đây chính là lý
do khiến Chúa Giêsu đã hạ mình từ trời cao xuống trần gian làm Con Người để
“hy sinh mạng
sống mình là giá chuộc cho muôn người .” (Mt 20: 28)
Vì thế, Chúa đã không kêu gọi để gom tất cả những ai bị bệnh tật trong thân
xác đến để chữa lành hết cho họ mà chỉ chữa tượng trưng cho một số nào mà
thôi, trong khi Người dành phần lớn thì giờ trong ba năm công khai rao giảng
Tin Mừng Cứu độ để kêu gọi mọi người hãy “sám hối và
tin vào Tin Mừng” (Mc 1 : 15)
và hãy đi “qua cửa hẹp mà vào vì cửa rộng và đường
thênh thang thì đưa đến diệt vong mà
nhiều người lại đi qua đó. Còn cửa hẹp và đường chật thì đưa đến sự sống, nhưng
ít người tìm được lối ấy.” (Mt : 12-14)
“Vào qua cửa hẹp và đi qua đường chật hẹp”
có nghĩa là khép mình lại để yêu mến Chúa trên hết mọi sự và xa tránh tội lỗi
vì chỉ có tội mới có thể làm cho con người phải chết đời đời vì xa cách Thiên
Chúa là nguồn an vui, hạnh phúc vĩnh cửu.
Do đó, chúng ta cần ơn Chúa để thực thi những gì Người đã rao giảng hầu được cứu
độ như lòng Chúa mong muốn. Như thế, cầu nguyện Chúa nói chung, và xin Chúa
Thánh Thần cách riêng là điều tốt cần thiết cho mọi người tín hữu muốn thêm
lòng yêu mến Chúa và có đủ sức để sống đức tin, đức cậy và đức mến bao lâu còn
sống trên trần gian này. Và như đã nói ở trên, cầu xin là một phần quan trọng
của cầu nguyện. Nhưng khi cầu xin Chúa ban cho bất cứ ơn gì thì chúng ta phải
noi gương Chúa Kitô, khi Người cầu xin cùng Chúa Cha trước giờ bị trao nộp và tử
nạn như sau:
“Lậy Cha, nếu Cha muốn, xin cho Con khỏi uống chén
này. Tuy vậy, xin đừng theo ý con, mà xin theo ý Cha.” (Lc
22: 42; Mt 26: 39; Mc 14: 36)
Không những phải cầu xin theo ý Chúa Cha, mà còn phải tránh hai thái cực sau
đây mỗi khi cầu xin điều gì với Chúa:
1-
Trông cậy Chúa cách thái quá
hay mù quáng.
Thí dụ như không thận trọng lái xe mà cứ tin có Chúa che chở để lơ là khiến
xẩy ra tai nạn. Xin Chúa gìn giữ che cho khi đi đường là điều tốt, nhưng về
phần mình vẫn phải cố gắng lái xe cho cẩn thận, tuân giữ luật lưu thông để
tránh tai nạn cho mình và cho người khác.
Cũng vậy, không thể trông cậy có Chúa che chở để không đóng cửa nhà hay khóa
xe cẩn thận khiến kẻ gian có thể đột nhập ăn trộm và giết hại chủ nhà.
Đặc biệt, khi đau ốm thì phải tìm thầy thuốc, và uống thuốc vì chính qua các
phương tiện con người này, mà Chúa ban ơn cho bệnh nhân cầu xin cho được
lành khỏe. Như thế, ai đau yếu mà chỉ cầu xin cho được khỏe mà không dùng những
phương tiện cần thiết sẵn có như thuốc men theo y khoa thì đó là trông cậy
Chúa cách mù quáng chứ không phải là sống đức tin, đức cây cách trưởng thành và
vững chắc..
Đây chính là tội
mà tên quỷ đã càm dỗ Chúa Giêsu khi Người ăn chay trong rừng vắng.
Quỷ đã đưa Chúa lên một nơi cao và nói với Chúa: “Nếu ông là Con Thiên Chúa
thì hãy đứng đây mà gieo mình xuống đi, vì có lời chép rằng: Thiên Chúa
sẽ truyền cho thiên sứ gìn giữ bạn…..” Bấy giờ Chúa Giêsu đáp lại: “Đã
có lời chép rằng: ngươi chớ thử thách Đức Chúa, là Thiên Chúa của ngươi.” ( Lc 4
: - 12)
Như vậy, rõ ràng cho thấy là không được cầu xin và cậy trông Chúa mà không làm
gì về phần mình để công tác với ơn Chúa. Nghĩa là không thể khoán trắng cho
Chúa làm hết mọi sự cho mình, mặc dù Chúa có thể làm hết, nhưng Chúa vẫn muốn
ta phải tỏ thiện chí và làm hết sức mình trong niềm cậy trông ơn Chúa phù giúp
thì đó mới là trông cậy Chúa cách đẹp lòng Người để đáng được nhậm lời ta cầu
xin. Nói rộng thêm nữa, công nghiệp của Chúa Kitô là quá đủ cho con người được
cứu rỗi, nhưng nếu ai ỷ lại vào đây để cứ phạm tội, cứ sống theo thể gian và xác
thịt thì chắc chắn Chúa không thể cứu người ấy được, như Chúa đã nói rõ với các
môn đệ Người xưa kia như sau:
“Không
phải bất cứ ai thưa với Thầy: Lậy Chúa, lậy Chúa là được vào Nước Trời cả đâu,
nhưng chỉ ai thi hành ý muốn của Cha Thầy là Đấng ngự trên Trời mới được vào mà
thôi.” (Mt 7: 21)
Sau nữa, cũng cần nói thêm là ta không được trông cậy để cầu xin những ơn không
cần thiết, không chính đáng và thiếu bác ái như: xin cho có sức mạnh để hạ đo
ván đối thủ trên võ đài, xin cho mình được buôn bán phát đạt, mặc dù hàng hóa
của mình có nhiều món làm giả mạo, hay thực phẩm mình bán có pha chế chất
độc hại cho sức khỏe của thực khách, hoặc xin cho được trúng số, trúng “cá
độ” để có nhiều tiền của danh vọng ở đời.
Đây là những nhu cầu bất chính của lòng tham vô đáy, thiếu bác ái và lương
tâm ngay chính. Cần nói lại là đấu võ (boxing) là một trò chơi nguy hiểm mà
Giáo Hội lên án vì có phương hại cho sự sống của mình và của người khác. Chúa sẽ
không bao giờ ban những ơn không có ích cho phần hồn và phần xác của ai, cho dù
người ta có xin và trông cậy đến đâu thì cũng vô ích mà thôi.
2-
Thiếu trông cậy khi cầu xin
Ngược lại, nếu ta cầu xin Chúa điều gì mà không thực sự có lòng trông cậy thì
cũng không đẹp lòng Chúa vì thiếu lòng trông cậy có nghĩa là thiếu tin tưởng
vào lòng nhân hậu và cảm thông của Chúa cho những nhu cầu chính đáng về phần
rỗi của linh hồn và cho một đời sống xứng hợp với nhân phẩm như có của ăn, áo
mặc, nhà ở, sức khỏe và bình an để sống và làm việc.
Tóm lại, cầu nguyện và cầu xin ơn Chúa, cách riêng xin Chúa Thánh Thần, Ngôi Ba
Thiên Chúa là nhu cầu tối cần cho mọi người tín hữu chúng ta, vì ta rất cần ơn
Chúa để sống đức tin và sống xứng đáng thân phận con người trong trần thế này.
Nhưng khi cầu xin bất cứ ơn gì, – mà phải là ơn thực sự cần thiết cho hồn xác
của mình hay cho người khác – ta phải tránh hai thái cực nói trên. Nghĩa là
không được cầu xin và trông cậy cách mù quáng như ốm đau mà không cần y khoa
chữa trị dù sẵn có tiền bạc, mà chỉ cầu xin Chúa Thánh Linh “làm phép lạ”
cho khỏi bệnh. Hoặc chỉ trông cậy Chúa che chở mà không chú ý lái xe khiến
gây tai nạn cho mình và cho người khác.. Hay không chịu khó học hành mà chỉ
cầu xin cho được điểm cao và thi đậu. Hoặc không chịu khó làm việc để kiếm tiền
nuôi sống cho mình và cho gia đình mà mong có cơm bánh ai mang cho
ăn,
hay đi ngủ mà không khóa cửa nhà khiến kẻ gian đột nhập để ăn trộm và có thể làm
hại chủ nhà muốn chống lại nó. Chúa không bao giờ ban ơn hay “làm phép lạ” cho
những ai trông cậy cách mù quáng như thế. Chắc chắn như vậy .Đây
là câu trả lời riêng cho câu hỏi trên đây.
Mặt khác, khi cầu xin Chúa điều gì thì ta phải có lòng trông cậy, nghĩa là phải
tin tưởng là Chúa đầy lòng nhân từ và giầu lòng bác ái, nên sẵn lòng ban cho
chúng ta những ơn thực sự cần thiết cho linh hồn và thể xác bao lâu còn sống
thân phận con người trên trần thế này.
Nhưng đôi khi Chúa không ban tức khắc cho việc ta cầu xin Người, vì Chúa muốn
thử xem chúng ta có thực sự trông cậy, tin tưởng hay hy vọng vào lòng quảng đại
của Người hay không. Vì thế, ta phải tránh hai thái cực nói trên về sự trông cậy
mù quáng hay thiếu lòng trông cậy khi cầu nguyện. Amen
Ước mong giải đáp trên thỏa mãn câu hỏi được đặt ra.
Lm Phanxicô Xaviê Ngô Tôn Huấn