Trang Chủ Hòa Bình là kết quả của Công Lý và Tình Liên Đới (Is 32,17; Gc 3,18; Srs 39) - Peace As The Fruit Of Justice and Solidarity Quà tặng Tin Mừng

BBT CGVN YouTube
Thánh Kinh Công Giáo
Cầu nguyện bằng email
Hội Đồng Giám Mục VN
Liên Lạc

Văn Kiện Vatican 2

Lectio divina

Suy Niệm & Cầu Nguyện

Học Hỏi Kinh Thánh

Lớp KT Sr Cảnh Tuyết

Nova Vulgata

Sách Bài Đọc UBPT

LỜI CHÚA LÀ ÁNH SÁNG

GH. Đồng Trách Nhiệm

TAN TRONG ĐẠI DƯƠNG

Video Giảng Lời Chúa

Giáo Huấn Xã Hội CG

Tuần Tin HĐGMVN

Vụn Vặt Suy Tư

Giáo Sĩ Việt Nam

ThăngTiến GiáoDân

Bản Tin Công Giáo VN.

Chứng Nhân Chúa Kitô

Thánh Vịnh Đáp Ca

Phúc Âm Nhật Ký

Tin Vui Thời Điểm

Tin Tức & Sự Kiện

Văn Hóa Xã Hội

Thi Ca Công Giáo

Tâm Lý Giáo Dục

Mục Vụ Gia Đình

Tư Liệu Giáo Hội

Câu Chuyện Thầy Lang

Slideshow-Audio-Video

Chuyện Phiếm Gã Siêu

Các Tác Giả
  Augustinô Đan Quang Tâm
  Đinh Văn Tiến Hùng
  Ban Biên Tập CGVN
  Bác sĩ Ng Tiến Cảnh, MD.
  Bác Sĩ Nguyễn Ý-Đức, MD.
  Bùi Nghiệp, Saigon
  Bosco Thiện-Bản
  Br. Giuse Trần Ngọc Huấn
  Cursillista Inhaxiô Đặng Phúc Minh
  Dã Quỳ
  Dã Tràng Cát
  Elisabeth Nguyễn
  Emmanuel Đinh Quang Bàn
  Emmanuel Nguyễn Thanh Hiền,OSB.
  EYMARD An Mai Đỗ O.Cist.
  Fr. Francis Quảng Trần C.Ss.R
  Fr. Huynhquảng
  Francis Assisi Lê Đình Bảng
  Gia Đình Lectio Divina
  Gioan Lê Quang Vinh
  Giuse Maria Định
  Gm Phêrô Huỳnh Văn Hai
  Gm. Giuse Đinh Đức Đạo
  Gm. Giuse Vũ Văn Thiên
  Gm. JB. Bùi Tuần
  Gm. Nguyễn Thái Hợp, op
  Gm. Phêrô Nguyễn Khảm
  Gs. Đỗ Hữu Nghiêm
  Gs. Ben. Đỗ Quang Vinh
  Gs. Lê Xuân Hy, Ph.D.
  Gs. Nguyễn Đăng Trúc
  Gs. Nguyễn Văn Thành
  Gs. Phan Văn Phước
  Gs. Trần Duy Nhiên
  Gs. Trần Văn Cảnh
  Gs. Trần Văn Toàn
  Hạt Bụi Tro
  Hồng Hương
  Hiền Lâm
  Hoàng Thị Đáo Tiệp
  Huệ Minh
  HY. Nguyễn Văn Thuận
  HY. Phạm Minh Mẫn
  JB. Lê Đình Nam
  JB. Nguyễn Hữu Vinh
  JB. Nguyễn Quốc Tuấn
  Jerome Nguyễn Văn Nội
  Jorathe Nắng Tím
  Jos. Hoàng Mạnh Hùng
  Jos. Lê Công Thượng
  Jos. Vinc. Ngọc Biển, SSP
  Joseph Vũ
  Khang Nguyễn
  Lê Thiên
  Lm Antôn Nguyễn Ngọc Sơn, HKK
  Lm Đaminh Hương Quất
  Lm. Anmai, C.Ss.R.
  Lm. Anphong Ng Công Minh, OFM.
  Lm. Anrê Đỗ Xuân Quế op.
  Lm. Antôn Nguyễn Văn Độ
  Lm. Đan Vinh, HHTM
  Lm. Đỗ Vân Lực, op.
  Lm. G.Trần Đức Anh OP.
  Lm. GB. Trương Thành Công
  Lm. Giacôbê Tạ Chúc
  Lm. Gioan Hà Trần
  Lm. Giuse Hoàng Kim Đại
  Lm. Giuse Lê Công Đức
  Lm. Giuse Ngô Mạnh Điệp
  Lm. Giuse Trần Đình Thụy
  Lm. Giuse Vũ Thái Hòa
  Lm. Inhaxio Trần Ngà
  Lm. JB Nguyễn Minh Hùng
  Lm. JB Trần Hữu Hạnh fsf.
  Lm. JB. Bùi Ngọc Điệp
  Lm. JB. Vũ Xuân Hạnh
  Lm. Jos Đồng Đăng
  Lm. Jos Cao Phương Kỷ
  Lm. Jos Hoàng Kim Toan
  Lm. Jos Lê Minh Thông, OP
  Lm. Jos Nguyễn Văn Nghĩa
  Lm. Jos Phan Quang Trí, O.Carm.
  Lm. Jos Phạm Ngọc Ngôn
  Lm. Jos Tạ Duy Tuyền
  Lm. Jos Trần Đình Long sss
  Lm. Jos.Tuấn Việt,O.Carm
  Lm. Lê Quang Uy, DCCT
  Lm. Lê Văn Quảng Psy.D.
  Lm. Linh Tiến Khải
  Lm. Martin Ng Thanh Tuyền, OP.
  Lm. Minh Anh, TGP. Huế
  Lm. Montfort Phạm Quốc Huyên O. Cist.
  Lm. Ng Công Đoan, SJ
  Lm. Ng Ngọc Thế, SJ.
  Lm. Ngô Tôn Huấn, Doctor of Ministry
  Lm. Nguyễn Hữu An
  Lm. Nguyễn Thành Long
  Lm. Nguyễn Văn Hinh (D.Min)
  Lm. Pascal Ng Ngọc Tỉnh
  Lm. Pet. Bùi Trọng Khẩn
  Lm. Phêrô Phan Văn Lợi
  Lm. Phạm Văn Tuấn
  Lm. Phạm Vinh Sơn
  Lm. PX. Ng Hùng Oánh
  Lm. Raph. Amore Nguyễn
  Lm. Stêphanô Huỳnh Trụ
  Lm. Tôma Nguyễn V Hiệp
  Lm. Trần Đức Phương
  Lm. Trần Mạnh Hùng, STD
  Lm. Trần Minh Huy, pss
  Lm. Trần Việt Hùng
  Lm. Trần Xuân Sang, SVD
  Lm. TTT. Võ Tá Khánh
  Lm. Vũ Khởi Phụng
  Lm. Vĩnh Sang, DCCT
  Lm. Vinh Sơn, scj
  Luật sư Đoàn Thanh Liêm
  Luật sư Ng Công Bình
  Mẩu Bút Chì
  Mặc Trầm Cung
  Micae Bùi Thành Châu
  Minh Tâm
  Nữ tu Maria Hồng Hà CMR
  Nguyễn Thụ Nhân
  Nguyễn Văn Nghệ
  Người Giồng Trôm
  Nhà Văn Hương Vĩnh
  Nhà văn Quyên Di
  Nhà Văn Trần Đình Ngọc
  Nhạc Sĩ Alpha Linh
  Nhạc Sĩ Phạm Trung
  Nhạc Sĩ Văn Duy Tùng
  Phaolô Phạm Xuân Khôi
  Phêrô Phạm Văn Trung
  Phó tế Giuse Ng Xuân Văn
  Phó tế JB. Nguyễn Định
  Phùng Văn Phụng
  Phạm Hương Sơn
  Phạm Minh-Tâm
  PM. Cao Huy Hoàng
  Sandy Vũ
  Sr. Agnès Cảnh Tuyết, OP
  Sr. M.G. Võ Thị Sương
  Sr. Minh Thùy, OP.
  Têrêsa Ngọc Nga
  Tín Thác
  TGM. Jos Ngô Quang Kiệt
  TGM. Phaolô Bùi Văn Đọc
  Thanh Tâm
  thanhlinh.net
  Thi sĩ Vincent Mai Văn Phấn
  Thiên Phong
  Thy Khánh
  Thơ Hoàng Quang
  Tiến sĩ Nguyễn Học Tập
  Tiến Sĩ Tâm Lý Trần Mỹ Duyệt
  Tiến Sĩ Trần Xuân Thời
  Trầm Tĩnh Nguyện
  Trầm Thiên Thu
  Trần Hiếu, San Jose
  Vũ Hưu Dưỡng
  Vũ Sinh Hiên
  Xuân Ly Băng
  Xuân Thái
Nối kết
Văn Hóa - Văn Học
Tâm Linh - Tôn Giáo
Truyền Thông - Công Giáo
  ThăngTiến GiáoDân
HẠNH PHÚC MẸ (TÂM TÌNH CHIA SẺ VỚI BMCG, NHÂN LỄ THÁNH MONICA)

  

Hạnh phúc được sinh con

Thưa các bà các chị,

Một người đàn ông đi đi lại lại trước khoa sản ở bệnh viện Từ Dũ, hết lần chuỗi Mân Côi, rồi miệng lại lắp bắp lời nguyện xin: “Nữ vương ban sự bình an, cầu cho chúng con”. Trong lòng anh đang hồi hộp chờ đợi hạnh phúc được làm cha. Nhưng anh không thể biết được hình dáng và khuôn mặt của đứa con mình sẽ ra sao. Anh nguyện xin cho mẹ tròn con vuông.

Nếu anh được vào bên giường của vợ, hẳn là anh sẽ khe khẽ vào tai vợ: “Ước gì, anh có thể mang thai và sinh con thay con em. Em yêu dấu của anh”.

“Ước gì anh có thể mang thai và sinh con thay cho em”, một điều ước mà đàn ông không bao giờ có thể thực hiện được.

Bởi vì:

Cấu tạo cơ thể người đàn bà là môt kỳ công vĩ đại của Thiên Chúa. Ngoài lục phủ và ngũ tạng của con người bình thường, thì đàn bà có nhiều hơn đàn ông ít là hai bộ phận. Đó là Phủ Kỳ Hằng (tử cung) và bộ phận nhủ hoa. Có người đàn ông nào được ơn làm mẹ đâu, bởi vì không có ông nào có cái phủ kỳ hằng đó.

Xin đừng có ý xấu xa gì khi nói đến những bộ phận này, bởi vì đó là công trình tốt đẹp và thánh thiện của Thiên Chúa. Khi con người sử dụng các công trình này sai luật Chúa, thì con người trở nên xấu xa. Thực vậy, các chị em nên biết, trong Tin Mừng có người reo lên: “Phúc thay lòng dạ đã cưu mang thầy và vú đã cho thầy bú”. Chúa nói “ai nghe và giữ Lời Thiên Chúa còn có phúc hơn”. Nghĩa là Chúa Giê-su không phủ nhận cái diễm phúc “mang thai và cho con bú” nhờ cái phủ kỳ hằng và bộ phận nhủ hoa của người phụ nữ, nhưng ai “Cưu mang Chúa Giê-su trong lòng mình, và sinh Chúa Giê-su ra cho cuộc đời” thì còn có phúc hơn.

Vâng. Thật diễm phúc co người phụ nữ vì được ơn “mang thai và cho con bú”. Một diễm phúc đổi lấy bằng sự đau đớn. Có đau đớn nào bằng đau đớn của người phụ nữ sắp sinh con? Nhưng hãy biết rằng: Đau đớn của người phụ nữ sắp sinh con, là đau đớn của sự thánh thiện. Vì chính sự đau đớn ấy khởi đầu cho một niềm vui lớn lao: niềm vui của Thiên Chúa vì một con người được sinh ra, niềm vui của cha mẹ vì có thêm một thành viên mới trong gia đình, niềm vui của giáo Hội vì có thêm một con người, một lời ca tôn vinh và tạ ơn Thiên Chúa.

Thiên chức làm mẹ, gắn liền với nỗi đau đớn tận cùng và hạnh phúc tột đỉnh mà người đàn ông không bao giờ có được, Vâng, người đàn ông không bao giờ nếm được nỗi đau quặn thắt như đứt ruột và cũng không thưởng thức được hương vị hạnh phúc tuyệt vời khi nghe tiếng con trẻ oa oa, oe oe…

Tục ngữ Việt Nam có câu: “Đàn ông đi biển có đôi, đàn bà đi biển mồ côi một mình”.

Người chồng thấu cảm được nỗi đau của vợ mình, đã đủ là hạnh phúc cho người vợ rồi. Tiếc là, đã không ít người chồng làm tổn thương vợ mình và tổn thương nhất là lúc đau đớn sinh son. Tổn thương vì người chồng dửng dưng hờ hửng, thiếu trách nhiệm với vợ mình trong lúc sinh con.

Chuyện kể rằng:

Một người chồng đang nhậu lai rai với bạn bè ở quán, bỗng nghe điện thoại của vợ: “Anh về gấp, đưa em đi Từ Dũ, chuyển bụng từ chiều đến giờ” “Ừ anh về ngay”. Phóng xe về tới nhà. Vợ đã chuẩn bị mọi thứ cần thiết trong hai túi xách. Anh xách hai tay hai xách. Vợ vịn vai anh ra đường để đón xe buýt. Xe buýt nào chạy qua, anh cũng giơ tay và la lên: “Từ Dũ, Từ Dũ”… Một xe buýt dừng lại. Anh lên xe.

Đến Từ dũ, anh xuống xe, chẳng thấy vợ mình. Thì ra, anh vội vàng, không dìu vợ lên xe…Mấy phút sau, ông xe ôm chở vợ anh đến Từ Dũ. Biết nói gì với vợ?

Một chuyện tổn thương khác: đó là chuyện sinh con trai, sinh con gái. Phải sinh cho vừa lòng chồng, vừa lòng cha mẹ chồng, thì rõ ràng là vượt quá khả năng của người vợ. Thế mà, đã không ít người chồng, gia đình chồng lại có những yêu cầu bất khả thi với vợ, với con dâu. Nỗi đau của người mang thai, có ai hiểu thấu.

Chuyện kể rằng:

Có hai chị kia cùng làm dâu ở cạnh nhà nhau. Một chị sinh tám đứa con trai. Chị kia sinh tám đứa con gái. Chồng và nhà chồng chị có tám đứa con gái đối xử với con dâu bạc bẽo đã đành, còn bị chị có tám đứa con trai nguyền rủa ăn ở thất đức nên chẳng đẻ nổi đứa con trai nào. Có rán cũng không nổi.. Chị đành nín lòng chịu đựng vì yêu chồng yêu con. Một thời gian sau, tám đứa con trai bên nhà kia có vợ, và tám đứa con gái bên nhà này cũng có chồng. Chị có tám đứa con trai đau bệnh triền miên vì tám anh em bất hòa bất thuận, bởi  tám đứa con dâu không biết thương nhau. Chị có tám đứa con gái càng ngày càng đẹp lão, vì tám chị em nó thương nhau và tám thắng rể thuận hòa trên dưới.

Biết đâu phúc, biết đâu họa?

Trong những chuyện làm tổn thương đến vợ mình trong lúc sinh con, có lẽ không có tổn thương nào cho bằng việc người chồng đã không lo được bữa cơm, bữa cháo cho vợ, trong thời gian vợ sinh con, không có một lời sẻ chia an ủi, vậy mà còn thường xuyên vắng nhà, đi đâu thì có trời mà biết….

Vâng, có thể nói tắt một lời: Hạnh phúc được làm mẹ, phải đổi lấy bằng vô vàn nỗi đau đớn. Không chỉ là nỗi đau lúc mang thai, lúc sinh đẻ, mà còn đau vì những đối xử quá bất công đối với thân phận người phụ nữ.

Ai dám nói người phụ nữ là yếu đuối. Chúng ta hãy vui mừng vì Chúa ban cho người phụ nữ một sức mạnh phi thường trong con người mỏng manh bé nhỏ.

Trong một giờ chầu Thánh thể, có người thay mặt chị em để thưa với Chúa những lời này:

Chúng con tạ ơn Thiên Chúa, đã thương dựng nên chúng con, những người nữ trong cuộc đời này:

-Người nữ có tấm thân mong manh yếu đuối,

-người nữ có trí hiểu đơn hạ chân thành,

-người nữ có cõi lòng thanh, có tâm hồn tịnh,

-người nữ có trái tim dễ xúc động, mau chạnh lòng, vội xót xa,

-người nữ chóng phôi phai, sớm nhạt nhòa như cánh hoa phù dung, sớm nở xinh tươi, chiều tàn héo úa,

-người nữ như cành liễu rũ mềm trên bến sông đời nghiêng ngã, ngã nghiêng

-người nữ như tấm lụa đào phất phơ trong muôn chiều giông gió…

Chúng con tạ ơn Chúa vì thân phận người phụ nữ của chúng con thật nhỏ hèn, bé bỏng

-nhưng được là bé bỏng trong đôi mắt nhân từ vô biên của Chúa,

-bé bỏng để được nép mình vào trong trái tim Chúa,

-bé bỏng để được Chúa ôm ấp,

-bé bỏng để được Chúa che chở, trìu mến, quí yêu…

Chúng con tạ ơn Chúa vì Chúa đã ban tặng cho thân phận người nữ yếu đuối bé nhỏ ấy, một hồng ân cao trọng vô ngần, là thiên chức làm Mẹ, để người nữ được nối tiếp công cuộc sáng thế của Thiên Chúa trong cõi đời này.

Tạ ơn Chúa vì người nữ, người vợ được làm mẹ, thì người chồng mới được làm cha.

Có một người vợ kia tâm sự với chồng.

Anh ơi, anh phải biết ơn em nhé. Anh đừng phụ lòng em nhé.

Nếu em không mang thai và sinh con, nghĩa là không được phúc làm mẹ, thì anh đâu có được vinh dự là cha đứa trẻ nào.

Anh có thấy hoàn cảnh đáng thương của anh chị Hai ở xóm trên kia không? Cưới nhau mười năm rồi, là mười năm mong ngóng, mười năm đợi chờ mòn mỏi, được diễm phúc làm mẹ, vinh dự làm cha, mà chưa có được. Đổi lấy bạc tỷ chạy thầy, chạy thuốc, đi cầu đi khấn đi vái tứ phương, mà vẫn bặt tin vui. Còn em, có thai rồi, sắp sinh. Phải tạ ơn Chúa và đừng làm em buồn nhé cưng!

Vâng thưa các bà các chị,

Đau khổ, nhưng chính là diễm phúc vì được cộng tác với Thiên Chúa tiếp tục công cuộc sáng tạo của Ngài, vì được cùng chồng xây dựng mái ấm gia đình cùng với con cái, vì được làm chứng cho tình yêu Thiên Chúa, qua tình yêu hôn nhân giữa thế gian này.

Như các bà các chị biết đó, đã có những người phụ nữ còn đau đớn biết bao, khi biết nỗi đau của mình chỉ mang lại cho mình một đứa con, mà không phải là một gia đình, nhưng họ vẫn can đảm mà nhận lấy thiên chức làm mẹ. Đó là đau đớn của những người khi sinh con, mà không biết cha nó là ai? Em bé không phải mồ côi cha từ nhỏ, mà là mồ côi cha từ thuở mẹ nó mang bầu. Nhiều người phụ nữ đã phá bỏ cái thai đi, đã phạm tội giết chính đứa con mình, vì cho rằng đó không phải là hoa trái của một tình yêu chân chính, mà là hậu quả của một lần khoái lạc. Nhưng cũng đã có nhiều phụ nữ rất đáng ca ngợi hơn là bị nguyền rủa chỉ trích, vì họ đã rất can đảm mà nhận lấy Thiên Chức làm Mẹ mà Thiên Chúa đã ban riêng cho họ.

“Thôi thì mẹ chẳng có chồng, có con sớm tối cho lòng mẹ vui”


 

Hạnh phúc được làm Mẹ của những đứa con yêu

Một đứa con được sinh ra, dẫu có thế nào thì người mẹ cũng đón nhận, và yêu thương. Có những trường hợp mẹ không thể nói lên niềm thương của mình đối với những đứa con kém may mắn, không xinh đẹp bằng người, hoặc yếu hay thiếu, không lành lặn… Mẹ chỉ biết khóc cho một niềm thương sâu thẳm từ trong lòng mẫu tử.

Thời gian cho con bú, nuôi con khi con còn trong những tháng tuổi, ôi thôi, biết bao là khó nhọc cho người mẹ. Nhưng cũng có biết bao niềm vui mà những người không làm mẹ có mơ cũng không được. Đó là những niềm vui thiêng liêng cao quý. Không có bút nào tả nỗi niềm vui của mẹ khi con nhoẻn miệng cười, hay bắt đầu nói gió. Không có bức tranh nào vẽ đôi mắt sống động của con khi nó nút từng ngụm sữa, mà đôi mắt long lanh nhìn mẹ dấu yêu. Vâng niềm vui nuôi con của Mẹ là niềm vui của người hy sinh dâng hiến, lấy chính sự sống mình mà nuôi con.

Và khi con đã lớn, lúc nào con cũng nhớ đến mẹ thật nhiều. Chuyện gì con cũng nói với mẹ. Chuyện nhỏ chuyện to, chuyện đau đầu, chuyện đau họng, chuyện thiếu tiền, chuyện buồn chuyện vui, chuyện gì bất kể chuyện gì cùng thỏ thẻ nhỏ to với mẹ mà thôi. Đến nỗi, có ông kia ganh tỵ mà nói thẳng với vợ rằng: “Em có biết, chuyện gì con cũng nói với em, còn anh, nó chỉ nói với anh một câu thôi ngăn ngắn: “cha ơi, mẹ đâu?”

Cha cho 5 triệu đi học, mẹ dắt con vào phòng, dúi vào tay con thêm 2 triệu nữa… “cố gắng học, đừng ham chơi nghe con”. Mẹ thật tuyệt vời.

Cha cho 2 triệu mua cái điện thoại. “Mẹ ơi con muốn mua cái kha khá tí”. Thế là mẹ cho thêm 1 triệu nữa để con mua cái tốt hơn.

Không dám xin cha đi chơi với bạn ngày lễ nghỉ, đành phải nhờ mẹ nói với cha thôi.

Có phải vì Mẹ thương nó hơn cha nó chăng? Chưa chắc. Tình thương của người Cha đôi khi không nhẹ nhàng, không dịu dàng như mẹ nó, nhưng không phải là không có, hoặc quá ít đâu nhé.

Bất cứ chuyện gì con gái cũng nói với mẹ, vì nó yêu mẹ, nó tin tưởng mẹ, là dấu hiệu vui mừng, chứng tỏ rằng Mẹ nó đã sống với con như một người bạn cùng phái tính. Mẹ đã từng là con gái, hẳn phải hiểu con gái của mẹ nhiều hơn. Mẹ hướng dẫn cho con những gì về phụ nữ, về đời sống phụ nữ, về cách ăn nết ở trong nhà ngoài phố, về đời sống tâm sinh lý, và nhất là chuyện yêu đương và giá trị của sự khiết tịnh.

Kể cả con trai, chuyện gì cũng thủ thỉ với mẹ thôi, cũng là điều đáng mừng, vì nó hiểu mẹ yêu thương nó và dễ hiểu cho nó.

Thế nhưng, thưa các bà các chị, hãy cẩn thận nhé:

Mẹ đừng vì thế mà làm giảm uy tín của cha nó. Ngược lại, mẹ phải dạy cho cả con trai và con gái biết yêu mến, tôn kính, vâng phục và biết ơn cha nó. Không ít người mẹ đã vì tính cảm của con dành cho mình, mà làm mất uy tín của cha nó. Người ta nói: Đàn ông xây nhà, đàn bà xây mái ấm. Người mẹ nào làm cớ cho con cái nghĩ rằng cha nó là một người khó tính, không biết thương con, không biết lo lắng cho con… ấy là người vợ không xây nên mái ấm hạnh phúc gia đình. Đã có nhiều người mẹ vì thấy con cái thương mình, rồi tự phụ mình có thể làm được tất cả các việc, xem thường người chồng, cha nó, mà sinh ra bao chuyện chẳng hay ho gì.

Hồi nhỏ, Mẹ âm thầm đi mượn tiền cho con trả nợ chơi game,

Rồi lớn lên, mẹ cũng âm thầm đi mượn tiền cho con trả nợ cá độ bóng đá.

Chuyện tình cảm của con gái nói với mẹ, mẹ chẳng tín nhiệm cha nó mà trao đổi, xin ý kiến giáo dục

Rồi Mẹ lén lút dắt con gái vào nhà thương khám thai…

Cần thiết thay, sự khôn ngoan của người mẹ.

Cần thiết thay, sự khiêm nhường của người mẹ

Cần thiết thay, sự tôn trọng và yêu mến chồng của người vợ.

Có câu chuyện về ống kem đánh răng: khi lấy kem đánh răng, người phụ nữ bóp ngay trên gần đầu ống kem, còn người đàn ông thì ngược lại, họ bóp từ dưới bóp lên.

Phải hiểu người đàn ông thương con không giống như người đàn bà. Có thể họ có những toan tính xa hơn người đàn bà. Hãy dạy con tôn trọng quí mến và thương yêu cha nó.

Mời các bà các chị nghe một truyện ngắn:

Con gái về khoe với mẹ; mẹ ơi có ông kia nhận nuôi con ăn học cho hết đại học. Nhà ông ấy ở Sài-gòn, rất bề thế. Ông ấy hẹn đem xe con ra nhà mình đón con vào luôn. Tuần tới ổng ra. Mẹ biết không, nhà mình nghèo. Con phải học đại học. Được ông ấy nhận nuôi. Con mừng lắm mẹ.

Con gặp ổng ỏ đâu?

Ổng đi trong đoàn từ thiện mới phát quà cho người nghèo ở nhà thờ mình đó mẹ.

Uhm

Nghe vậy, mẹ mừng, vội chay ra chợ mua ngay con gà về nấu cháo xé phay, mong chồng đi cày về ăn mừng với con.

Vừa đi cày về đến nhà, chồng thấy nụ cười hớn hở của vợ, nghe mùi thơm nồi cháo gà, anh nghĩ ngay, không biết sao hôm nay bỗng có chuyện bất thường thế.

Vừa vào nhà, vợ khoe chuyện con gái yêu của mình đã kể và vợ mừng lắm nên mua con gà nấu cháo ăn mừng.

Chồng không nói gì. Đi tắm. Rồi cả nhà ngồi vào bàn ăn. Chồng nói với vợ con: Em với con mừng gì? Anh không dám nghĩ xấu cho ai, nhưng thời nay, em có biết, người ta nuôi con gì, vỗ béo con gì, thì sớm muộn người ta cũng ăn thịt nó…Mừng gì mà mừng.  Cứ để đó anh cày mà lo cho nó ăn học. Con mình mình lo. Không mượn ai lo. Em có biết không. Bữa cơm tối gia đình bỗng mất vui, nhưng lắng trong lòng mỗi người nhiều suy tư về cuộc đời.

Các bà các chị quí mến,

Hãy cùng chồng xây dựng một mái ấm hạnh phúc. Trong những ngày tĩnh tâm mừng bổn mạng giáo xứ, tôi đã thưa với mọi người về đời sống gia đình: là cộng đoàn phụng vụ, cộng đoàn yêu thương và cộng đoàn nhân chứng. Tôi muốn nhắc lại đây về đời sống đức tin của người mẹ. Yêu chồng, thương con không chỉ lo cho gia đình cái ăn cái mặc cái phương tiện mà trước tiên phải lo sao cho cả nhà mình sống đời sống đức tin vững mạnh: Đức tin tuyệt đối vào Thiên Chúa, giữ lề luật Chúa, yêu mến và tín thác hoàn toàn vào Chúa.

Nếu không có đức tin tuyệt đối và vững mạnh vào Thiên Chúa, thì hạnh phúc gia đình luôn luôn đặt trong tình trạng có nguy cơ đau khổ nhiều hơn, có nguy cơ dẫn đến đổ vỡ.

Có câu chuyện này minh họa:

Một ông chồng nghe theo lời bạn bè đi xem bói. Bà thày bói nói: “Ông có hai người con trai tuyệt vời”. Khó chịu, ông trả lời: “Bà nói sai rồi. Tôi có ba con trai”. Bà thày bói nói: “Đó là ông nghĩ vậy thôi. Theo tướng số và tử vi của ông thì ông chỉ có hai cậu mà thôi nhé”.

Người đàn ông không tin bà thầy bói. Nhưng ý tưởng ấy làm điên đảo lòng ông và ông bắt đầu nghi ngờ lòng chung thủy của vợ, và không còn yêu vợ, yêu con của mình như trước. Ông cứ phân vân không biết đứa nào không phải là huyết nhục của mình.

Thật là tồi tệ cho một lần xem bói! Càng tồi tệ hơn vì cái niềm tin vào vợ mình bị giảm sút. Càng tội tệ hơn nữa, tình yêu và lòng chung thủy của người vợ bị tổn thương một cách vô tội vạ.

Thế thì, Lời Chúa thường ngày vẫn nghe, sao không tác động đến chúng ta, mà lời bà thày bói lại làm cho lòng ta xao xuyến đến như vậy? Chưa tin tuyệt đối vào Chúa.

Thật quá vô lý cho việc giữ đạo của mình.

Hạnh phúc được làm Mẹ của những đứa con yêu, cũng chính là hạnh phúc sẻ chia Đức Tin, Đức Cậy, Đức Mến với người bạn đời. Người mẹ biết yêu thương tôn trọng cha của các con và cùng yêu thương chia sẻ niềm thương của con cái, nhờ ân sủng của Chúa mỗi ngày.


 

Đừng khước từ hồng ân Thiên Chức làm Mẹ

Có những người nữ tự nguyện khước từ hồng ân thiên chức làm Mẹ, để đáp lại lời mời gọi sống đời thánh hiến. Thật đáng quý thay. Hãy cầu nguyện cho các nữ tu trung thành với ơn gọi thánh hiến.

Nhưng, cũng  có biết bao người phụ nữ trên thế giới khước từ hồng ân thiên chức làm mẹ, bằng cách

-hoặc là không chấp nhận mang thai, nhưng kế hoạch hóa cách này cách khác, trong đó hầu hết là bằng những cách mà mà giáo hội không cho phép, vì làm mất đi ý nghĩa thiêng thánh của việc vợ chồng, và có thể mắc tội giết người từ trong trứng nước.

-hoặc là đã giết chết con mình bằng các loại thuốc tránh thai, thuốc phá thai, phá thai khi thai đã bắt đầu tượng hình…

Cũng nên biết, Việt Nam là một trong 3 nước có tỷ lệ phá thai cao nhất thế giới.

Theo GS.BS Nguyễn Thị Ngọc Phương – Phó Chủ tịch Hội phụ sản Việt Nam, thống kê cho thấy, Việt Nam là 1 trong 3 nước có tỷ lệ nạo phá thai cao nhất thế giới. Ước tính mỗi phụ nữ Việt Nam phải trải qua việc phá thai 2,5 lần trong đời và cứ 4 ca thì có 1 ca là phá thai không an toàn, chiếm 13% nguyên nhân tử vong mẹ.

Tại 2 bệnh viện phụ sản lớn nhất phía Nam là Từ Dũ và Hùng Vương, số phụ nữ đến nạo phá thai những năm qua gần như không giảm. Năm 2015, Bệnh viện Từ Dũ tiếp nhận hơn 28.000 ca phá thai. Trong 6 tháng đầu năm 2016, trung bình mỗi tháng có gần 2.400 ca đến bỏ thai, ở Bệnh viện Hùng Vương là 1.200 ca.

Phá thai sẽ để lại nhiều hậu quả nặng nề về sức khỏe cũng như tâm lý, thậm chí có thể dẫn đến tử vong. Nhiều biến chứng nguy hiểm có thể gặp khi nạo phá thai như: nhiễm trùng, băng huyết, sót nhau, sót thai, rong kinh, sẹo ở tử cung, thủng tử cung, chửa ngoài dạ con, sẩy thai hoặc đẻ non, vô sinh, ám ảnh về tâm lý…

Đáng báo động là ở Việt Nam có đến 20% người nạo phá thai trong độ tuổi vị thành niên. Theo thống kê của Vụ Sức khỏe bà mẹ trẻ em, năm 2010, cả nước có 470.000 ca phá thai, trong đó có hơn 9.000 ca là vị thành niên. Đến năm 2015, trong tổng số gần 280.000 ca phá thai, có khoảng hơn 5.500 ca phá thai ở tuổi vị thành niên thực hiện ở hệ thống công, chưa kể các cơ sở y tế tư nhân. Cũng trong năm 2015, trong tổng số các ca đẻ thì có hơn 42.000 ca là vị thành niên, chiếm hơn 3,5%.

(http://trithucvn.net/chinh-tri-xa-hoi/viet-nam-la-1-trong-3-nuoc-co-ty-le-nao-pha-thai-cao-nhat-the-gioi.html)

Nếu có 300.000 ca phá thai hằng năm, thì hiểu là, có 300.000 con người đã chết, 300.000 người mẹ phạm tội giết người, có cả triệu người mang tội tòng phạm tội giết người, và còn có nghĩa là: 300.000 ngàn người phụ nữ có nguy cơ không an toàn về sức khỏe. Chưa kể đến số người phạm tội giết người từ trong trứng nước bằng các phương pháp kế hoạch.

Vấn đề luật pháp có điều nghịch lý:

Ai phạm tội giết người đều bị luật pháp trừng trị, bị bắt, bị ra tòa, bị bỏ tù, còn phải đền bù cho người bị hại.

Thế nhưng, có tòa án nào xử tội con người ta về tội phá thai đâu. Có nơi, lại còn cổ võ cho chị em phụ nữ được phép phá thai bằng những đạo luật. Luật đó phải gọi là luật vô nhân đạo, chứ làm sao có thể gọi là đạo luật được. Thêm vào đó, các phương tiện truyền thông còn được phép rộn ràng quảng cáo mọi thứ mở đường, cổ xúy cho việc sống thử, ngoại tình, phá thai, tránh thai…giết người.

Chuyện thật nghịch lý. Thử hỏi, còn gì là một xã hội con người. Còn gì là thiên chức làm mẹ. Nếu là phụ nữ công giáo phá thai, thì họ không biết mình đang chống lại Thiên Chúa sao? Hay đây chính là chủ trương của những người vô thần để những người tin vào Thiên Chúa lại tự nguyện chống lại Thiên Chúa.

Thử vào google hỏi dịch vụ phá thai, chỉ trong một giây, trang mạng sẽ cho biết cả ngàn địa chỉ. http://phongkhamthaiha.vn/dia-chi-pha-thai-an-toan-o-ha-noi-10261.html

Có những dãy phố treo bảng công khai quảng cáo dịch vụ phá thai tư nhân, “không cần bác sĩ, chỉ cần dao kéo”. Như thế có nghĩa là gì? Nếu không phải là một chủ trương giảm dân bằng cách giết người vô tội! Rồi từ chuyện phá thai, một giải pháp hiệu quả, đẻ ra bao nhiêu là tội lỗi khác: người phụ nữ không còn sợ chuyện ngoại tình, chuyện tính dục ngoài hôn nhân, trẻ con không ngại sống thử tiền hôn nhân, chữ trinh đáng giá ngàn vàng cũng mất, lòng chung thủy cũng tiêu tan, và nhất là con người không còn muốn nghe tiếng lương tâm của mình nữa, lòng con người ra ác độc hơn bao giờ hết: có thể giết chính chính đứa con yêu. Có người không chỉ một lần, mà còn đến năm bảy lần phá thai, nghĩa là, đã phạm tội giết chết năm bảy người con.


 

Các bà các chị thân mến,

-Đừng khước từ hồng ân thiên chức làm mẹ. Đừng phạm tội giết người. Hãy đón nhận với niềm tin và tình yêu. Hạnh phúc của người phụ nữ chỉ có được, khi phải đổi lấy bằng chính những đau khổ lớn lao trong cuộc đời này. Hạnh phúc Thánh Thiện. Hạnh phúc của người cộng tác với Thiên Chúa. Hạnh phúc của những người được Chúa yêu thương vì “nên giống Chúa Giê-su Ki-tô: chết cho người mình yêu”.

-Hãy xây dựng mái nhà mình thành mái ấm hạnh phúc, mái ấm của cả gia đình, mái ấm của Thiên Chúa ngự trị, mái ấm của một Hội Thánh Thu Nhỏ, Mái Ấm của một Nước Trời đang hiện hữu tại trần gian… xây dựng bằng chính những hy sinh đau khổ của mình.

-Hãy thông truyền cho con cái một đời sống đạo đức sâu sắc, sống động của người Mẹ trong gia đình, người Mẹ đóng vai Thiên Chúa Giàu Lòng Thương Xót trong hành trình làm người của các con cái.

Nguyện xin Mẹ Maria, Nữ Vương các Gia Đình, cầu thay nguyện giúp cho các bà các chị.

Nguyện xin Thánh Nữ Monica, Bổn Mạng Bà Mẹ Công Giáo, cầu thay nguyện giúp cho các bà các chị.


 

Câu hỏi thảo luận:

  1. Các chị cảm thấy hạnh phúc thế nào, khi được làm mẹ các con?

  2. Người Mẹ Công Giáo cần nêu gương sáng gì cho các con?


 
PM. Cao Huy Hoàng, 26-8-2017

Tác giả:  PM. Cao Huy Hoàng

Nguyện xin THIÊN CHÚA chúc phúc và trả công bội hậu cho hết thảy những ai đang nỗ lực "chắp cánh" cho Quê hương và GHVN bay lên!