CON ĐƯỜNG LOAN BÁO TIN MỪNG HÔM NAY
Trong mấy số báo Ephata liên tiếp vừa qua, chúng tôi có dịp chia sẻ nỗi băn khoăn của chúng ta về công cuộc loan báo Tin Mừng, làm sao để Tin Mừng được lan tỏa hiệu quả trên quê hương đất nước chúng ta, làm sao để ngày càng có nhiều người nhận biết Tin Mừng và tin theo Chúa. Thời các Thừa Sai ban đầu đền Việt Nam, các ngài đã tìm kiếm để khám phá ra cách loan báo Tin Mừng cho dù gặp biết bao khó khăn về ngôn ngữ, hoàn cảnh chính trị, trình độ văn minh, các ngài đã hết mình dấn thân cho công cuộc, hy sinh tất cả ngay mạng sống của các ngài, đeo đuổi con đường đó để vun trồng cho mùa lúa bội thu của chúng ta.
Ngày nay hoàn cảnh đã thay đổi, những khó khăn ngày ấy có cái bây giờ không còn nữa, có cái đã thay đổi và cũng có cái khó khăn hơn, đồng thời xuất hiện thêm những khó khăn mới. Cũng vậy, hoàn cảnh mới chúng ta có thêm những thuận lợi mới, Chúa Giêsu nói “phải biết rút ra những cái cũ và cái mới” ( Mt 13, 51 ). Hiện tượng toàn cầu hóa và sự xuất hiện của mạng thông tin giúp ta nối liên lạc với toàn thế giới, biến cả nhân loại này trở thành một ngôi làng, mọi biến cố dù ở đâu cũng tác động lên các vùng còn lại của địa cầu. Nếu những thành tựu của một Giáo Hội bạn, Giáo Hội láng giềng ngày xưa khó có điều kiện trở thành bài học cho Giáo Hội của đất nước chúng ta, thì ngày nay cái khó đó không còn nữa, ngược lại, bài học quý giá ấy nhanh chóng được phô diễn ra ngay trước mắt chúng ta với nhiều chi tiết đắt giá.
Trong các số báo trước chúng tôi đã đặt vấn đề “hiện tượng Hàn Quốc”, chẳng phải ngôi sao ca nhạc hay minh tinh màn bạc, nhưng là Giáo Hội Công Giáo Hàn Quốc với sự phát triển “thần kỳ”, vì đâu mà họ tự tin và đạt được hiệu quả cao và nhanh như thế ? Dĩ nhiên không dễ dàng gì có thể khám phá ra hết những kinh nghiệm quí báu của họ, nhưng chúng ta thử xem một vài hiện tượng.
Số báo Tuổi Trẻ ra ngày thứ tư 28.11.2012 mới đây có bài của một vị luật sư ký tên Hà Hải, tựa đề “Giúp cô dâu Việt thoát bạo hành” đăng nơi trang 9. Bài báo đề cập đến hiện trạng các cô dâu Việt trên đất Hàn lâm cảnh bơ vơ khốn cực khi có những mâu thuẫn nảy sinh trong đời sống hôn nhân, bài này tiếp nối nhiều bài khác khi trong những ngày vừa qua có một người phụ nữ Việt đã ôm hai đứa con nhảy lầu tử tự vì bị dồn vào đường cùng nơi đất khách quê người. Bài báo này ra đời sau khi vị luật sư tác giả nói chuyện với một đồng nghiệp luật sư ở Hàn Quốc. Tác giả lược qua hoàn cảnh bất lợi của các cô dâu Việt và thế bề tắc lâm phải ở Hàn Quốc, rồi tác giả viết những dòng cuối như kết luận “… cách tốt nhất là các cô dâu Việt chạy đến một Nhà Thờ gần nhất. Nơi đây sẽ cưu mang và bảo vệ các cô dâu cơ nhỡ, bị bạo hành, nếu sự việc nghiêm trọng thì đại diện Nhà Thờ có thể thay mặt cô dâu Việt khởi kiện, tố cáo người chồng”.
Chúng ta tạm dừng lại ở kinh nghiệm của vị luật sư này:
Chạy đến một Nhà Thờ gần nhất: Vậy là ở Hàn Quốc đã có khá nhiều Nhà Thờ ở nhiều nơi và Nhà Thờ nào cũng là nơi người ta có thể chạy đến cầu cứu bất cứ lúc nào. Nơi đây sẽ cưu mang và bảo vệ: Giáo Hội sẵn sàng đứng ra cưu mang và bảo vệ, đứng về phía người cô thân cô thế, đứng về phía nạn nhân, đừng về phía người bị áp bức, người bị bỏ rơi. Nên biết trước đó, tác giả đã phân tích tính bất hợp pháp về phương diện pháp luật của các cô dâu Việt. Đại diện Nhà Thờ có thể thay mặt cô dâu khởi kiện, tố cáo người chồng: Trước đó tác giả nói rằng có thể cô dâu không có tiền để thuê luật sư bảo vệ, nghĩa là Nhà Thờ chấp nhận tốn kém vì sự sống, vì sự bình an và vì sự công bằng của con người.
Đó là kinh nghiệm của Giáo Hội Hàn Quốc và có lẽ đó là một trong những lý do người ngoại giáo nhìn về Giáo Hội Hàn Quốc với ánh mắt yêu mến và khâm phục, từ đó gương mặt Đức Kitô được trình bày hết sức cụ thể qua từng sự việc liên quan đến con người: một Đức Kitô vì người nghèo, vì người đau khổ, vì người bị áp bức. Và có lẽ khởi sự từ đó mà người ta tin theo Đạo, vì những người có Đạo đã “không sống cho mình, đã không chết cho mình, mà có sống là sống cho Chúa, có chết là chết cho Chúa” ( Rm 14, 7 – 9 ). Bài học này có hiệu lực thế nào đối với chúng ta ? Lm. VĨNH SANG, DCCT, 1.12.2012 (Ephata 538)
Tác giả:
Lm. Vĩnh Sang, DCCT
|